Đóng QC
TruyenSex3x.com > Truyện Sec > Nuôi sói trong nhà

Nuôi sói trong nhà

Phần 9

Sau khi nhận được thông báo đi công tác, ở trong đơn vị thật lâu tôi không thể bình tĩnh lại được. Không gì khác, mặc dù tôi không muốn thừa nhận nhưng tôi rất lo cho người vợ hiền và đứa con nuôi ở nhà, tôi không sợ Khả Hân sẽ làm điều gì có lỗi với tôi, nhưng tôi sợ Tư Kiến sẽ. Xét cho cùng, nó vẫn còn trẻ và dễ xúc động, vừa vặn lại ở tuổi dậy thì, và thể chất của nó cường tráng. Vạn nhất…


Nghĩ đến đủ loại khả năng, tôi không thể ngồi yên được nữa, tôi vội vã về nhà với một số thiết bị, trùng hợp không có ai ở nhà. Mặc dù tôi có đầy đủ các thiết bị chuyên nghiệp, nhưng đã quá muộn để lắp đặt loại thiết bị giám sát thời gian thực, vì ngày mai tôi phải đi công tác nên tôi chỉ có thời gian vài giờ để lắp đặt trong ngày hôm nay. Tuy không lắp được thiết bị giám sát thời gian thực nhưng có thể lắp camera quay lén. Mặc dù tôi đã lắp một cái camera trên bức màn trong phòng của nó, nhưng nó rất nhỏ, bộ nhớ lại rất thấp, thời gian ghi hình có hạn, dù sao cũng chạy bin, không bao lâu nữa sẽ hết bin.

Khi tôi về đến nhà, tôi đã dành một vài giờ giới hạn để cài đặt các camera ẩn tạm thời ở mọi phòng trong nhà, bao gồm phòng ngủ của chúng tôi, phòng ngủ của nó, phòng khách và nhà tắm. Khi lắp đặt camera, việc tìm các địa điểm quay bí mật tôi phải đắn đo suy nghĩ khiến cho tôi muốn vỡ đầu, nhưng cuối cùng thì cũng hoàn thành. Với trình độ chuyên nghiệp của tôi, hai người chắc chắn sẽ không phát hiện ra.

Mặc dù đã cài đặt xong nhưng vẫn còn một điểm thiếu sót đó là các camera này chỉ là tạm thời, không thể theo dõi thời gian thực, tôi sao chép tất cả các video và phát lại sau khi về đến nhà, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, tôi không thể biết và ngăn chặn nó ngay từ đầu. Tuy nhiên, so với camera ban đầu, những camera này được kết nối với nguồn điện và có bộ nhớ lớn nên chúng có thể ghi hình trong hơn nửa tháng mà không gặp vấn đề gì.

Đến tối, tôi về nhà đúng giờ, một nhà ba người chúng tôi ăn cơm. Lúc này tôi lại suy nghĩ có nên nói cho Khả Hân biết chuyện tôi sẽ đi công tác hay không, có nên nói với nàng ngay trên bàn ăn hay là chờ về phòng ngủ mới nói cho nàng biết. Nhìn Tư Kiến vùi đầu ăn, tôi luôn có một cảm giác đặc biệt nào đó, cảm giác đó nhất định là không phải thích, có lẽ khi nó vào cửa nhà tôi, tôi đã coi nó như một địch nhân rồi.

“Em yêu, ngày mai anh phải đi công tác!” Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định nói với Khả Hân tại bàn ăn, đồng thời quan sát cậu bé Tư Kiến từ khóe mắt. Sau khi nghe tin tôi đi công tác, nó đang vùi đầu vào bữa ăn đột nhiên ngừng nhai và chỉ dừng lại một chút. Đáng tiếc là tôi không nhìn thấy biểu cảm của nó vì nó đang cúi đầu xuống, nhưng tôi có thể đoán được nó đang vui mừng, dù sao nó đối với tôi vẫn không thân thiện lắm.

“À, bao lâu?” Dường như Khả Hân đã quen với việc tôi thường xuyên đi công tác nên nàng không có ngạc nhiên chút nào.

“Cũng khoảng nửa tháng…” Không biết tại sao khi định nói ra sự thật, đột nhiên tôi lại đổi ý nói dối, rõ ràng là tôi đi công tác trong một tuần. Khi tôi nói là nửa tháng, có lẽ ở sâu trong nội tâm tôi, tôi hy vọng hy vọng mình nắm giữ một ít quyền chủ động đặc thù đi.

“Ừm, được rồi, lát nữa em sẽ dọn đồ cho anh, nửa tháng, mang thêm một chút đồ đi…” Khả Hân nghe nói tôi phải rời đi nửa tháng, sắc mặt nàng tối sầm lại, mỗi lần tôi rời đi thời gian tương đối dài, trong lòng nàng đều rất miễn cưỡng.

Sau khi ăn xong, Khả Hân bắt đầu đóng hành lý cho tôi sau khi dọn dẹp phòng, trong khi Tư Kiến tự mình trở về phòng. Nàng vừa dặn dò vừa thu dọn, mỗi lần tôi đi công tác đều là như thế. Sau khi xong việc, chúng tôi nằm trên giường ôm nhau, lần này cả hai chúng tôi không nghịch điện thoại mà ôm nhau để trải nghiệm cảm giác thân mật trước khi chia tay.

“Cục cưng, ở nhà một mình phải cẩn thận, chú ý an toàn.” Tất cả lo lắng trong lòng tôi đều dồn vào mấy chữ này.

“Đừng lo, chồng à, hơn nữa lúc này không phải chúng ta có một đứa con trai sao, nó sẽ bảo vệ em khi anh không có ở đây…” Khả Hân nhắm mắt lại, cọ má vào vai tôi và thì thầm nhẹ nhàng.

Sau khi nghe Khả Hân nói, tôi không khỏi cười khổ, xem ra lời nói của tôi thật vô ích, nàng hoàn toàn không hiểu ý nghĩa trong lời nói của tôi, “nó sẽ bảo vệ em”. Điều tôi lo lắng nhất chính là câu trong miệng của nàng “nó sẽ bảo vệ em”. Qua không biết bao lâu, nàng đã chìm vào giấc ngủ say, đêm nay nàng cũng không đi bồi Tư Kiến, xem ra sau này cũng sẽ không. Mặc dù Khả Hân đã ngủ thiếp đi nhưng tôi không ngủ được, nỗi lo lắng trong lòng khiến cho tôi rất lâu không thể bình tĩnh lại. Theo suy nghĩ của người khác, có lẽ không có gì phải lo lắng, nhưng không biết tại sao, ngay từ khi nó bước vào nhà tôi, tôi đã có một dự cảm xấu, có lẽ đây là giác quan thứ sáu của con người, hơn nữa với tư cách là một phóng viên, trực giác của tôi đôi khi rất chính xác.

Sáng sớm hôm sau, tôi thu dọn hành lý và vội vã đến công ty với tâm trạng hỗn độn, cuối cùng cùng đồng nghiệp lên đường trên chiếc xe gắn camera để khởi hành, khi xe chạy ra khỏi thành phố, tôi không khỏi ngoái đầu nhìn lại thành phố. Thành phố lớn quá, tôi không thể nhìn thấy nhà riêng của mình.

“Được rồi, lão Từ, đừng nhìn nữa, lo lắng cho cô vợ xinh đẹp đáng yêu của anh à?” Tôi liên tục ngoái đầu nhìn lại, đồng nghiệp thường có quan hệ tốt với tôi cũng không nhịn được cười đùa, lời nói của anh ấy khiến cho tôi giật mình, lời đùa vô tình của anh ta vừa vặn đâm trúng tâm sự của tôi. Tôi chỉ biết cười trừ, đã quen với nó rồi, đồng nghiệp và bạn bè biết tôi có khiếm khuyết về thể chất, tôi đã quen với việc thể hiện sự bình tĩnh trước mặt bạn bè và đồng nghiệp. Khi các đồng nghiệp và bạn bè dần hiểu rõ Khả Hân vợ tôi, những trò đùa kiểu này hiếm khi được thực hiện nữa, dù sao tính cách và nhân phẩm của Khả Hân đều được mọi người công nhận.

Sau khi đến địa điểm, chúng tôi bắt tay ngay vào việc chuẩn bị cho cảnh quay phim, nửa chừng có thể trong thời gian rảnh rỗi gọi điện thoại. Đến tối, nói chuyện điện thoại với Khả Hân là điều tôi không thể thiếu. Khi chúng tôi nói chuyện điện thoại, nàng thường nói nhiều hơn tôi, kể cho tôi nghe những chuyện thú vị về trường học, và đôi khi không thể thiếu những lời phàn nàn trong công việc.

Trong cuộc điện thoại lần này, nàng thường nhắc đến Tư Kiến nhiều nhất, giải thích cho tôi về việc học và trạng thái tinh thần của nó ngày hôm nay v. V. Tôi biết, nàng luôn nghĩ rằng tôi rất lo cho nó, mười phần tâm tư xây dựng đứa nhỏ này, dù sao thì nó cũng là do tôi mang về. Đêm đầu tiên cứ như vậy kết thúc, lúc cúp điện thoại đã hơn 9 giờ tối.

Ngày hôm sau, mọi việc vẫn diễn ra như thường lệ, mỗi ngày đều phải làm việc nặng nhọc. Mấy ngày nay lòng tôi bồn chồn, thời gian không làm gì tôi luôn luôn suy nghĩ lung tung, dù sao bây giờ tôi không thể theo dõi tình hình thời gian thực trong nhà, thậm chí bởi vì tinh thần sa sút, tôi đã phạm phải một số sai lầm nhỏ mà bình thường tôi không mắc phải, khiến cho tôi kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần.

“Em à, em ăn cơm chưa?” Đến tối, tôi đợi rất lâu mà Khả Hân cũng không gọi cho tôi, bình thường sau giờ làm việc và ăn tối nàng nhất định sẽ gọi điện cho tôi. Nhưng hôm nay lại không gọi, tôi đợi hồi lâu không nén được suy nghĩ lung tung trong lòng nên tôi chủ động gọi. Nó khác với những gì tôi tưởng tượng, tôi vừa gọi là kết nối.

“Ăn rồi, chồng, còn anh thì sao?” Hoàn cảnh bên Khả Hân rất yên tĩnh, bình thường hẳn là có tiếng Tư Kiến xem TV, sao hôm nay lại yên tĩnh như vậy? Trong lòng tôi không khỏi căng thẳng.

“Anh cũng ăn rồi, sao tối nay em không gọi cho anh, anh còn tưởng đã xảy ra chuyện…” Không nén được nghi vấn trong lòng, tôi giả vờ như vô tình hỏi đáp án mà mình muốn biết.

“Này, ông xã, đợi một chút…” Khả Hân đầu tiên thở dài, cuối cùng tôi nghe được thanh âm dép lê đi trong nhà, chắc là nàng muốn đổi chỗ khác nói chuyện với tôi. Điều này càng khiến cho tôi nghi ngờ hơn, nàng đang ở đâu? Tại sao lại muốn thay đổi địa điểm để nói chuyện với tôi? Thật không bình thường.

“Ài… Hôm nay nhà trường tiến hành kiểm tra giữa kỳ, thành tích của nó giảm rất nhiều, em lo quá, ăn cơm xong em vẫn nói chuyện với nó, kết quả quên gọi điện thoại cho anh…” Khả Hân không khỏi thở dài nói.

Sau khi nghe nàng giải thích, trong lòng tôi không khỏi nhẹ nhõm, giọng điệu của nàng nói chuyện không có khác thường, xem ra nàng không có nói dối, hơn nữa đây là ngày hôm sau sau khi tôi đi, cho dù có cái gì, nhất định cũng sẽ không nhanh như vậy.

“Gần đây thằng bé đã trải qua quá nhiều chuyện, điểm sa sút là chuyện bình thường. Đừng có quá ép…” Mặc dù tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng Khả Hân vì Tư Kiến mà quên mất tôi, vẫn làm cho trong lòng tôi cảm thấy hơi khó chịu. Tuy rằng trong mắt người khác, điều này không có gì đáng trách, dù sao việc học hành của đứa nhỏ là chuyện chính, gọi điện thoại chỉ là chuyện không thể thiếu.

“Ừm, em biết, em chuẩn bị xây dựng kế hoạch học bổ túc cho Tư Kiến, nâng thành tích học tập của nó lên, dù sao có chủ nhiệm là mẹ, thành tích học tập lại giảm xuống, thì quá mất mặt, hìhì…” Sau khi nói chuyện với tôi, nỗi buồn ban đầu của nàng tan biến đi rất nhiều.

“Ừm… Đừng quá căng thẳng…”

“Được rồi, chồng, chúng ta không nói nữa, em đi thúc giục nó làm bài ở nhà trước, trong khoảng thời gian này chúng ta không quấy rầy nó, từ giờ trở đi, em phải đốc thúc nó làm bài ở nhà…” Còn chưa đợi tôi nói hết câu, nàng đã đoạt lấy lời nói, tôi cúi đầu nhìn qua thời gian điện thoại di động của mình. Trước đây, khi tôi đi công tác, chúng tôi sẽ dành ít nhất nửa tiếng để nói chuyện điện thoại vào ban đêm, bây giờ vừa mới gọi 2 phút nàng đã chuẩn bị cúp điện thoại. Nhưng hết cách thôi, lý do Khả Hân cúp máy khiến cho tôi không thể từ chối.

“Ừ… nhanh đi, em và Tư Kiến ngủ sớm một chút…”

“Ừm, anh cũng vậy, tạm biệt, chồng…” Khả Hân trả lời, chỉ là trước khi tôi nói lời tạm biệt, tôi đã nghe tín hiệu bận trên điện thoại. Tôi liếc nhìn màn hình điện thoại đã cúp, trên mặt không khỏi nở nụ cười khổ, khi nói đến công việc, nàng lại nghiêm túc như vậy, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến con trai nuôi của nàng, cho nên đã vứt bỏ chồng. Thôi quên đi, không muốn nghỉ nữa, đi ngủ sớm.

Ngày thứ ba, tôi có công việc bận rộn, đến tối cũng vậy, nàng không gọi cho tôi, tôi lại chủ động gọi. Nàng ăn cơm xong, tiếp tục dạy kèm Tư Kiến làm bài tập ở nhà, trong điện thoại không có lời ngon tiếng ngọt của chúng tôi như mọi khi, có chăng chỉ là việc học và dạy kèm cho thằng nhỏ. Cuộc gọi kéo dài chưa đầy năm phút, nàng đã chủ động đề cập đến việc cúp máy rồi cúp máy, có lẽ nàng coi việc dạy kèm con là một việc quan trọng hàng đầu, nàng không thích bị người khác quấy rầy.

Sau khi cúp điện thoại, tôi cảm thấy vô vị, dù sao thì tôi cũng không thích lúc nào cũng nói về trẻ con, điều tôi cần là sự quan tâm và tình yêu của nàng dành cho tôi qua điện thoại, nhưng lần này thì không, tất cả đều bị chiếm lĩnh bởi chủ đề của nó, và tâm Khả Hân dường như không bao giờ cảm thấy mệt với nó.

Đến ngày thứ tư, nàng không chủ động gọi cho tôi, tôi đã chủ động gọi nhưng nàng vẫn nói chuyện với tôi về Tư Kiến, cuộc gọi kéo dài chỉ 5 phút.

Vào ngày thứ năm, nàng không gọi cho tôi, tôi đã chủ động gọi, nàng vẫn nói về Tư Kiến, và cuộc gọi kéo dài 3 phút.

Ngày thứ sáu, nàng vẫn không chủ động gọi cho tôi, tôi gọi cho nàng, nàng vẫn đàm luận về Tư Kiến đủ loại, thời gian nói chuyện 2 phút.

Ngày thứ bảy, cũng là đêm cuối cùng của tôi ở thành phố này, Khả Hân cũng không gọi cho tôi, tôi phải gọi qua cho nàng, nhưng lần này nàng không nói chuyện với tôi về Tư Kiến, chỉ nói chuyện với tôi về tiến độ công việc và tình trạng thể chất, mà tôi nghe được một chút lơ đãng từ lời nói của nàng…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyệnNuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật05-03-2024 11:34:25
Truyện ngẫu nhiên
Người dì (Update phần 3)
Chị gái làm đĩ (Update phần 5)
Cuồng dâm thành Thần (Update phần 61)
Nam sinh biến thái (Update phần 52)
Bán dâm cứu mẹ (Update phần 2)
Đụ nhau với thím (Update phần 2)