Đóng QC
TruyenSex3x.com > Truyện Sec > Nuôi sói trong nhà

Nuôi sói trong nhà

Phần 212

“Nửa năm sau khi ra nước ngoài, đột nhiên tôi nhận được một email, bên trong là một đoạn video và phương thức liên lạc, sau khi mở video ra, tôi phát hiện người trong video là người mẹ đã qua đời, tôi không thể tin được, tôi vội vàng dùng phương thức kia để liên lạc. Nhưng không ngờ, mình đã liên lạc với tên quỷ sứ Omar, một con quỷ sống. Khi đó tôi mới biết, hắn không có chết, đã nhặt về một cái mạng, mà hắn còn hao phí rất nhiều tâm lực để cứu sống mẹ tôi. Mẹ khởi tử hồi sinh, còn không bằng nói là sự trừng phạt của ông trời, nếu như bà chết đi, sẽ không phải chịu những cực hình này. Vì mẹ, tôi không thể tránh gặp mặt hắn, hắn lấy mẹ ra uy hiếp tôi, buộc tôi phải thực hiện kế hoạch này, hơn nữa hắn còn phái người tiến hành đặc huấn cho tôi hơn một năm, về tâm lý học, chiến lược, dược lý, máy tính v. V. Trong mấy năm đó, vì mẹ, tôi phải dốc hết tâm huyết để học, bởi vì Omar cho tôi biết, chỉ cần tôi giúp hắn hoàn thành kế hoạch trả thù, hắn sẽ buông tha cho mẹ con tôi, lúc đó tôi cũng hoài nghi nhưng hết cách thôi, cho dù chỉ có một phần trăm hy vọng, tôi cũng phải thử.” Sau khi nói xong những lời này, nó ngẩng đầu nhìn tôi.


“Nếu ông ở vào trường hợp tôi, ông sẽ chọn như thế nào? Chứng kiến cảnh mẹ tôi bị Omar đánh đập, hành hạ và sỉ nhục, ông nghĩ mình nên làm gì?” Tư Kiến hỏi lại tôi trong mắt mang theo sự tự giễu và nghi vấn.

“Lúc đó tại sao con không đi tìm dì Sương?” Nếu là tôi, tôi cũng sẽ chọn như Tư Kiến, bởi vì không còn lựa chọn nào khác. Lúc này tôi không thể không thốt lên, nói ra người mình tin tưởng nhất, cho mình cảm giác an toàn nhất.

“Ha ha, giống như bị bắt cóc vậy. Kẻ bắt cóc bảo ông đừng báo cảnh sát, nếu báo cảnh sát, ông sẽ bị phạt, ông có dám báo cảnh sát không? Tôi đột nhiên mất đi mẹ tôi và nay được lấy lại mạng sống, ông phải biết tôi không dám mạo hiểm bất kỳ rủi ro nào, báo cảnh sát là không thể, nói với dì Sương cũng không thể, tôi không muốn mẹ tôi có bất kỳ nguy hiểm nào. Từ nhỏ đến lớn, tôi đã có một nguyện vọng, đó là đem mẹ thoát ly khổ hải, chỉ là bây giờ, mọi thứ đều không cách nào vãn hồi…” Tư Kiến mang sự tự giễu nhìn tôi, tựa hồ như khinh thường tôi, tựa hồ như cũng đang cười nhạo chính bản thân mình.

“Tứ Hợp viện kia cũng là do Omar bỏ tiền ra mua cho ngươi phải không?” Lúc này, đột nhiên Lãnh Băng Sương lên tiếng hỏi Tư Kiến.

“Đúng vậy, lúc đó Omar cho tôi một khoản tiền lớn, nếu kế hoạch cần nhu cầu, hắn toàn lực ủng hộ.” Tư Kiến gật gật đầu, không phủ nhận.

Lúc đó chúng tôi còn tưởng Tư Kiến ở nước ngoài có một công việc tốt, không nghĩ tới, phần lớn thời gian ở nước ngoài nó đều ở cùng với Omar, tiếp nhận huấn luyện và tra tấn của hắn.

“Còn chuyện Khả Hân là sao? Tại sao nàng đồng ý đến Tứ Hợp viện với ngươi? Ngươi đã nói gì với nàng? Ngươi có nói sự thật với nàng không?” Lúc này, tôi không hỏi được câu nào nữa, đầu óc hỗn loạn, Lãnh Băng Sương lại đặt câu hỏi. Nàng thật sự rất hiểu tôi, những vấn đề nàng hỏi đều là những vấn đề tôi muốn biết nhất.

“Lúc đầu, tôi đã dựa vào hạ dược mới thành công, là Omar đưa cho tôi dược vật. Hắn bảo tôi quyến rũ mẹ Hân, để ông nhà tan cửa nát, cảm nhận được cảm giác ly tán vợ, cho ông nếm tư vị bị người ta đội mũ xanh, tôi chỉ dựa theo hắn nói từng bước từng bước làm. Kỳ thật lúc gặp lại các người, tôi thật sự không muốn làm thương tổn mẹ Hân nữa, bởi vì nàng đối với tôi thật sự rất tốt, tôi biết nếu như mình làm như vậy, về sau có thể sẽ có hậu quả gì, đối với nàng sẽ có thương tổn như thế nào, nhưng giữa mẹ Hân và mẹ tôi, tôi chỉ có thể chọn một người, tôi nhất định chọn mẹ ruột của tôi.”

…”Omar đưa cho tôi một loại thuốc kích thích tình dục. Hắn nói rằng nó có thể tăng tỷ lệ thành công. Tôi chỉ cần nhỏ thuốc lên hương rồi cho mẹ Hân ngửi. Mặc dù tôi sợ làm hại mẹ Hân nhưng lúc đó tôi cũng bất chấp, hơn nữa bốn năm không gặp mặt, tôi phát hiện đối với mẹ Hân sự nhớ nhung và yêu thương vẫn không suy giảm, tất cả khao khát và yêu thương bùng nổ vào khoảnh khắc tôi đoàn tụ với nàng. Sau đó tôi liền suy nghĩ, thực hiện kế hoạch này cũng không tệ, ít nhất có thể cứu được mẹ tôi, hơn nữa còn có thể cùng mẹ Hân tiếp tục ân ái, vậy tại sao lại không làm, như vậy coi như là một loại bồi thường đối với tôi. Đối với ông, lúc đó tôi chỉ có hận, tôi và mẹ ở bên Omar chịu khổ, ông thì cái gì cũng không biết, mỗi ngày sinh sống vui vẻ, có bao giờ nghĩ tới cảm thụ của tôi và mẹ tôi khổ như thế nào? Hơn nữa tôi và mẹ tôi bị hoạn nạn là do ông phạm sai lầm, khi đó hắn thường xuyên tẩy não tôi, tôi hận Omar, cũng hận ông, cho nên sau khi kế hoạch bắt đầu, đối với ông tôi không có cảm giác tội lỗi gì, cảm giác có lỗi duy nhất, cũng chỉ bởi vì ông và tôi có quan hệ huyết thống mà thôi.” Lúc nó nói điều này, trong mắt mang theo hận ý nhìn tôi.

“Bây giờ con còn hận bố không?” Thanh âm tôi nói có chút khàn khàn, hơn nữa thiếu tự tin, sự tình so với tưởng tượng của tôi phức tạp hơn rất nhiều.

“Sau khi ông gặp chuyện không may rời đi, hận ý của tôi đối với ông cũng đã giảm nhiều, tôi lại cảm thấy áy náy hơn nhiều, dù thế nào ông cũng là bố của tôi, hơn nữa sai lầm năm đó của ông cũng là do vô tâm, máu đào hơn ao nước lã. Nhiều đêm, tôi đã rối rắm, nhưng tôi có thể làm gì. Bây giờ cuối cùng mẹ tôi cũng đã đi, trút hận lên Omar? Hắn cũng đã chết, chỉ có ông còn sống, ông chính là tội nhân…” Tuy rằng Tư Kiến hận tôi, lại không có la hét.

“Bố xin lỗi con và mẹ con, bố cũng đã trả giá…” Tôi không dám nhìn vào mắt Tư Kiến, có lẽ chỉ có thể dùng những lời này để che giấu nội tâm của mình.

“Ông trả giá gì? Bây giờ ngẫm lại thật buồn cười, lúc đó Omar muốn vợ con ông tan rã, hắn đã làm được, mẹ Hân ngoại tình ông, ông bỏ cái nhà này, lại thành toàn một đoạn tình khác của ông, để ông và dì Sương ở chung với nhau, đây là phúc hay họa của ông? Đừng nói Omar, chính tôi cũng nghi ngờ điều đó? Mẹ tôi đã mất rồi, tôi cũng đã đền tội, tôi đã làm ô uế mẹ Hân, bây giờ tôi đã trở thành một phế nhân, thứ xấu xa đã làm ô uế mẹ Hân đã bị Omar xấy thành nước sốt, bị trôi xuống cống, đây là ý trời! Làm sai, phải trả giá…” Sau khi Tư Kiến nói xong, Lãnh Băng Sương không có bất kỳ phản ứng gì. Nếu như trước kia, nghe đoạn này của nó, nhất định nàng sẽ giáo huấn nó một trận, bất quá nó biến thành bộ dáng như bây giờ, nàng cũng không đành lòng.

“Đối với mẹ Hân, ông không nên trách nàng, bởi vì nàng thật sự yêu ông, vô luận tôi và mẹ Hân đã xảy ra bao nhiêu lần, người duy nhất nàng yêu chỉ có ông, điểm này tôi đã cảm nhận được.” Tư Kiến thở dài nói, hai tay không khỏi ôm chặt đầu gối mình.

“Ngươi có nói kế hoạch cho Khả Hân không? Tại sao nàng lại theo ngươi đến Tứ Hợp viện?” Lãnh Băng Sương lại hỏi, đối với vấn đề này vừa rồi Tư Kiến không có trả lời, không biết là quên hay là cố ý lảng tránh.

“Tôi có nói cho mẹ Hân biết một phần, cũng cho nàng xem một ít video. Tôi nói cho nàng biết tôi bị người ta đe dọa và những lời truyền đạt của Omar, làm như vậy là chuyện hết cách thôi. Mẹ Hân đã tin một phần, nàng đã lo lắng cho ông nên tôi đã an ủi nàng, hơn nữa vì để cho nàng phối hợp, tôi cũng đưa ra một ít đe dọa nàng.” Câu trả lời của Tư Kiến rất mơ hồ, ý tứ biểu đạt không có nhiều ý nghĩa. Đó là Khả Hân biết gì? Chắc cũng không nhiều! Lúc này tôi mới nhớ lại cái ngày tôi bỏ đi, cô đã đập vào kính xe của tôi, không ngừng yêu cầu tôi nghe nàng giải thích, nói “sự tình hoàn toàn không phải như tôi nghĩ”, chẳng lẽ là những điều này sao?

“Tại sao ở Tứ Hợp viện? Ở trong kế hoạch có phát huy tác dụng gì?” Lãnh Băng Sương lại đặt câu hỏi. Tôi đứng nguyên chỗ, không ngừng sắp xếp lại suy nghĩ của mình, đầu óc có cảm giác muốn nhũn ra.

“Mục đích mua Tứ Hợp viện là để có một địa điểm để tránh những chuyện giữa tôi và mẹ Hân bị bại lộ quá sớm. Khởi đầu của chuyện giữa tôi và mẹ Hân là để ứng phó với Omar, hơn nữa tôi và mẹ Hân không muốn ông biết quá sớm, ông biết càng muộn càng tốt, chỉ đáng tiếc là người tính không bằng trời tính, thế mà bị ông phát hiện trước. Trong Tứ Hợp viện có thiết bị giám sát, là hắn bảo tôi lắp đặt, tôi và mẹ Hân phát sinh quan hệ, phơi bày dưới sự giám thị của hắn, đây cũng là thỏa thuận của hắn, hơn nữa… nó cũng thỏa mãn dục vọng cá nhân của tôi. Ở đó, tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn với mẹ Hân, Tứ Hợp viện có giám sát, mẹ Hân không biết, tôi chỉ nói cho nàng biết, tôi cần quay một ít video, sau khi quay xong những video đó, tôi đã ghép lại, nói là để đánh lừa kẻ thù. Nhưng mẹ Hân không biết là những video kia cũng là để đánh lừa nàng, video chân chính đã thông qua camera giám sát truyền đạt cho Omar…” Tựa hồ như thân thể Tư Kiến không tốt lắm, nói giữa chừng còn hít sâu một hơi, có thể thấy cơ thể và tinh thần của nó hiện tại rất yếu…

… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://tuyensex3x.com

“Lúc đó tôi đã cam đoan với mẹ Hân hết thảy đều là vì ông, làm như vậy là vì cứu ông, hơn nữa tôi cùng mẹ Hân nói rất nhiều sự thật, nói cho nàng biết đừng có lo lắng, nếu có một ngày bị ông phát hiện, tôi sẽ giải thích cho ông hết thảy, như vậy ông sẽ tha thứ cho nàng. Vốn tôi cho rằng chờ mọi chuyện kết thúc, ông mới có thể phát hiện ra, như vậy tôi có thể giải thích cho ông tất cả, để cho ông biết tình cảnh mẹ Hân có thể tha thứ. Chỉ là người tính không bằng trời tính, vậy mà lại để ông phát hiện ra sớm, hơn nữa sau khi phát hiện, ông không khống chế được tâm tình, đã bỏ nhà ra đi. Bởi vì mọi thứ vẫn chưa kết thúc, mẹ tôi vẫn còn ở trong tay Omar, vì vậy tôi không thể giải thích với ông, chỉ giữ im lặng. Nhưng lại vi phạm lời hứa với mẹ Hân, tôi đã nói với nàng, chờ sau khi ông phát hiện ra, tôi sẽ giải thích cho ông tất cả, nhưng lúc đó tôi không thể, ông bỏ đi rồi, tâm tình mẹ Hân cũng tan nát. Vốn nàng muốn giải thích cho ông biết, chỉ là ngay cả cơ hội để giải thích ông cũng không cho nàng…” Sau khi Tư Kiến nói xong điều này, Lãnh Băng Sương rót cho nó một ly nước, nó nâng hai tay lên cằm ly nước như thể bất lực.

“Sau khi ông bỏ đi, chúng tôi hoàn toàn không có tin tức, sống chết cũng không biết. Ban đầu mẹ Hân làm như vậy là vì cứu ông, ông lại bỏ đi biến mất, tất cả hy sinh của mẹ Hân cũng toàn bộ tan thành mây khói, tôi lại vi phạm lời hứa, mẹ Hân thống hận tôi, dưới tình huống tuyệt vọng, nàng bắt đầu làm dơ bản thân mình, hạ nhân phẩm của mình, hơn nữa vì áp lực quá lớn, tâm tình của nàng cũng càng lúc càng không ổn định. Đừng nói là tôi, Omar cũng không nghĩ ông sẽ bỏ đi, dì Sương là người ngoài dự liệu của hắn, hơn nữa chỉ cần ông cùng dì Sương gặp nhau, hắn sẽ chọn rút lui, dì ở ngoài sáng, hắn ở trong tối, hắn vẫn nắm quyền chủ động. Đột nhiên ông bỏ đi, không nằm trong kế hoạch của hắn nên hắn thay đổi kế hoạch, bảo tôi mặc kệ mẹ Hân sa đọa để nàng ăn chơi trác táng và phóng đãng, hắn tin rằng chỉ có như vậy mới có thể chọc giận ông, để ông từ trong vòng bảo hộ của dì Sương đi ra.”

…”Ông có biết lúc đó tôi mâu thuẫn như thế nào không? Một là mẹ kế trong mắt tôi như người tình, một là mẹ ruột đã sinh ra tôi, cho tôi tất cả tình yêu của bà. Lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, tôi tận khả năng bảo hộ mẹ Hân, dù sao ít nhất tính mạng nàng không có nguy hiểm, nhưng mẹ tôi có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, cho nên tôi chỉ có thể chọn bảo hộ mẹ, bên kia tận lực làm sao cho mẹ Hân ít bị thương tổn. Một số điều này ông cũng biết rồi, nên tôi không muốn nói nhiều, tôi chỉ có thể nói tại thời điểm đó những gì xảy với mẹ Hân là không thực chất, vì nàng mất kiểm soát, nếu ông đã biết nhiều, tôi hy vọng ông tha thứ cho nàng, vì ông nàng đã trả giá rất lớn.”

…”Không thể không nói, kế hoạch của Omar rất thành công, ông từ nước ngoài trở về, đã rơi vào bẫy của hắn. Mặc dù mẹ tôi bị hành hạ bên cạnh hắn, vẫn tiếp tục vận dụng tài nguyên hữu hạn trong tay để cứu ông, Tiểu Đao là tài nguyên của mẹ tôi, là bạn của bà khi còn trẻ, ông vẫn thầm mến mẹ, hai người liên lạc như thế nào, tôi cũng không biết chi tiết. Tôi chỉ biết mẹ đã theo dõi ông và cố gắng tránh Omar phục kích ông. Lần đó ở phòng hát, Tiểu Đao đánh ông ngất xỉu, là vì muốn cứu ông, lúc đó ông định về nhà, nếu như ông về sẽ trúng bẫy của hắn, lúc đó mẹ Hân đã bị bắt, tôi cũng vậy, người của hắn đang mai phục trong nhà. Tiểu Đao biết được những điều này từ mẹ tôi nên đã lừa ông đến quán bar, làm cho ông ngất xỉu rồi mang đi. Nhưng cuối cùng vẫn bị hắn phát hiện và mọi thứ phía sau…” Tư Kiến nói xong, nặng nề thở ra một hơi, tựa hồ như đã bày tỏ hết những phiền muộn trong lòng.

“Lúc đó lẽ ra Tiểu Đao nên nói cho ta biết, nếu hắn nói chuyện của Phượng Quân, có lẽ kết quả hôm nay sẽ không như vậy…” Nghe Tư Kiến nói xong, Lãnh Băng Sương thở dài nói, trong mắt tràn ngập tiếc hận.

“Khi đó, ngoài tôi ra, mẹ không tin ai hết, kể cả dì…” Tư Kiến uống một ngụm nước nói.

“Lúc đó, ta có phát hiện Tiểu Đao có một chút dị thường, nhưng dù sao đã nhiều năm hắn theo ta, cho nên ta không để ở trong lòng, hắn đối với ta vẫn trung thành và tận tâm.”

“Đúng vậy, theo lời mẹ tôi nói, điều duy nhất Tiểu Đao đáp ứng mẹ tôi chỉ dừng lại ở chỗ không làm tổn thương đến ông, đây là điểm giới hạn của hắn, mà bảo hộ ông, cũng là ý nguyện của dì, cho nên Tiểu Đao mới làm như vậy…”

“Tiểu Đao bây giờ đang ở đâu?” Lãnh Băng Sương hỏi. Tuy rằng ngữ khí rất bình tĩnh, nhưng vẫn nghe ra được một chút khẩn trương, hiện tại là Tư Kiến và nàng đối thoại, tôi là người nghe.

“Khi Omar phát hiện ra mẹ tôi bảo vệ Tiểu Đao, hắn rất tức giận, Tiểu Đao vì bảo vệ mẹ tôi, đã bị hắn đánh chết thành một đống thịt nhầy…” Tư Kiến ngẩng đầu nhìn Lãnh Băng Sương, ngữ khí có chút thương cảm nói. Dù sao vì bảo vệ Phượng Quân mà Tiểu Đao bị giết, trong lòng nó Tiểu Đao là ân nhân của nó.

“Còn muốn hỏi cái gì nữa không?” Trong phòng bệnh lâm vào yên lặng, hồi lâu sau, nó ngẩng đầu nhìn tôi hỏi.

Lúc này đầu óc tôi có chút hỗn loạn, Tư Kiến nói rất nhiều chi tiết, có một số trước kia tôi đã đoán được, chỉ là hiện tại được nó xác nhận, nhưng trong lòng tôi vẫn còn rất nhiều nghi vấn, không thể hỏi ra miệng được, ví dụ như, trong bốn năm này, rốt cuộc Khả Hân đã phát sinh quan hệ với bao nhiêu người? Tôi biết, có nó, có huấn luyện viên thể dục và Omar, còn có những người đàn ông nào khác không? Tôi chưa xem hết video giám sát, rốt cuộc bên trong còn xảy ra chuyện gì khác không? Chỉ là những thứ này tôi không thể hỏi nó.

“Con và Khả Hân sống chung với nhau… Tất cả những điều đã xảy ra với nhau là diễn xuất cho Omar xem sao?” Mặc dù có một số câu khó có thể hỏi, nhưng tôi vẫn muốn biết những chi tiết quan trọng, bởi vì nó ảnh hưởng đến quan điểm của tôi về Khả Hân.

“Ý ông là về quan hệ tình dục của chúng tôi?” Tư Kiến ngược lại thẳng thắn, trực tiếp hỏi.

Tôi không nói gì, chỉ gật đầu. Lãnh Băng Sương ở bên cạnh tôi, vẫn làm cho tôi có chút khó xử, nghĩ đến nàng đã biết tất cả những chuyện này, thậm chí còn xem video, tôi cũng không có cố kỵ nữa.

“Một nửa một nửa…” Tư Kiến trầm mặc một chút, chỉ nói bốn chữ, đáp án này làm cho tôi không hài lòng, có chút không rõ ràng.

“Là ý gì?” Tôi nhíu mày, hướng Tư Kiến hỏi.

“Chính là đóng kịch nhưng lại bộc lộ cảm xúc thật, dù sao trước đó hai chúng tôi cũng không trải qua diễn tập, bất quá trong quá trình quan hệ tình dục, chúng tôi tránh đề cập đến những từ ngữ và đề tài mẫn cảm của kế hoạch, những thứ khác đều là thuận theo tự nhiên…” Tư Kiến nói xong, mắt nhìn thẳng vào mắt tôi, tựa hồ như đang quan sát phản ứng của tôi.

Tôi không trả lời, chỉ nhíu mày, không có nhẹ nhõm, bởi vì nhất thời tôi không hiểu. Câu trả lời này thực sự không phải là những gì tôi muốn, tôi hy vọng tình dục của hai người là diễn tập, tất cả đều là giả mạo.

“Thân thể của ông không tốt, mẹ Hân là một nữ nhân bình thường, nàng có nhu cầu sinh lý của nữ nhân bình thường, ông hoàn toàn không thỏa mãn được nàng, nàng có thể chịu đựng được lâu như vậy, đã xem như rất khó rồi. Đối với thời kỳ ở bên tôi, mẹ Hân trầm mê năng lực tình dục của tôi, tất cả những chuyện này là không thể nghi ngờ. Bất quá trong lòng nàng người nàng yêu vẫn là ông, nếu như nói nàng yêu tôi, đó chỉ là yêu tính năng tình dục của tôi thôi…” Tư Kiến nói xong, không nhìn tôi, mà cúi đầu tiếp tục trầm mặc.

Đúng vậy, đó không có khả năng là giả, lúc cùng Tư Kiến làm tình, phản ứng thân thể của Khả Hân đều là thật, hạ thể không ngừng tuôn ra ái dịch và sự điên cuồng khi cao trào đến, mọi thứ đều là thật. Mặc dù đó là diễn kịch, nàng cũng bị trầm mê trong đó, hoặc có lẽ trong lòng nàng nghĩ nó vừa có thể cứu tôi, lại có thể thỏa mãn bản thân nàng, nhất cử lưỡng tiện, cớ sao lại không làm.

“Đương nhiên, thân thể của mẹ Hân đã trở nên rất mẫn cảm, trong đó cũng có ảnh hưởng của dược vật của Omar. Lúc đầu tôi rất tin hắn, là thuốc này có ba phần độc, bất kỳ thuốc nào sử dụng lâu đều sẽ có tác dụng phụ, chỉ là hắn đã gạt tôi, tôi không ngờ thuốc đó lại bá đạo như vậy, đây cũng là nguyên nhân sau này tôi không muốn dùng với mẹ Hân nữa, chẳng qua đến lúc đó đã quá muộn. Ông đừng quá áy náy với tôi, tôi có ngày hôm nay là sự trừng phạt xứng đáng cho tôi. Khi tôi biết ông được dì Sương mang đi, lúc đó tôi có một chút mừng, tôi vẫn có một hy vọng, đó là hy vọng kế hoạch thành công, mẹ tôi được cứu, như vậy tôi có thể yên tâm cùng mẹ Hân sống chung, tuy rằng tuổi tác của chúng tôi có chênh lệch lớn, nhưng tôi không mất hy vọng, tôi muốn cưới nàng làm vợ, chỉ là bây giờ tôi đã biến thành bộ dáng này, tôi đã trở thành một phế nhân, đối với ông không còn là mối đe dọa nữa…”…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyệnNuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật05-03-2024 11:34:25
Truyện ngẫu nhiên
Gia đình tội lỗi (Update phần 49)
Cà phê nữ hoàng (Update phần 5)
Sinh nhật của con trai (Update phần 6)
Tình dục mạo hiểm (Update phần 14)
Mưa bụi (Update phần 2)