Đóng QC
TruyenSex3x.com > Truyện Sec > Nuôi sói trong nhà

Nuôi sói trong nhà

Phần 139

Không biết đã trải qua bao lâu, tôi dần dần có ý thức trở lại, tôi không mở mắt ra, chỉ cảm giác miệng khô lưỡi khô, trên trán mát lạnh, còn nghe tiếng bước chân.


Khi tôi từ từ mở mắt ra, tôi thấy mình nằm trên giường của mình, trong phòng đèn thắp sáng. Sau khi mở mắt ra, tôi nheo mắt lại, ánh đèn rất chói mắt, xuyên qua cửa phòng tôi nhìn phòng khách, thấy một thân ảnh thon thả xinh đẹp đang không ngừng bận rộn. Cô ta bước đi với cái khăn cho đến khi hình bóng đó biến mất.

Cảm giác trên đầu có cái khăn mát, tôi biết ai đó đã đắp khăn lạnh lên trán tôi. Tôi nghe tiếng nước từ nhà tắm. Có lẽ cô đang rửa khăn, chỉ một lúc sau, tôi nghe tiếng bước chân, dường như đi tới nhà bếp. Nghe tiếng va chạm nồi niêu xoong chảo, chuyện gì đã xảy ra? Bây giờ là mấy giờ rồi? Tôi nhìn đồng hồ đeo tay, thời gian là 8: 55 tối sắp tới 9: 00.

Bộ não tôi còn quay cuồng, tôi ráng nhớ lại, tôi nhớ từ căn nhà thuê trở về nhà tôi, tôi định xem linh vị của cha mẹ tôi, kết quả ngay sau khi vào nhà tôi đã ngất xỉu và mất ý thức. Lúc đó là khoảng 6 giờ, có vẻ như tôi đã ngất xỉu hơn hai tiếng.

Người bận rộn trong nhà bếp hiện tại không cần phải nói nhất định là Khả Hân, cô trở về từ khi nào, giao cấu với Tư Kiến kéo dài đến mấy giờ?

Lúc này cơ thể tôi rất yếu, hoàn toàn không có một chút sức lực nào. Tại thời điểm này trong lòng tôi còn bâng khuâng, ước gì những hình ảnh đó chỉ là một giấc mơ trong cơn mơ. Nhưng đó lại là sự thật, không để cho tôi một chút ảo tưởng nào.

Vào lúc này, tôi nghe tiếng bước chân đi tới phòng ngủ. Tôi vội vàng nhắm mắt lại, lúc này tôi thực sự không biết phải đối mặt với Khả Hân như thế nào.

Sau khi Khả Hân trở lại phòng, vuốt ve trán tôi một chút rồi lại đi ra ngoài, sao đó truyền đến thanh âm thưa thớt. Tôi mở mắt ra nhìn phòng khách, phát hiện cô đang ngồi ở cửa lau giày da cho tôi, lau rất cẩn thận. Sau khi lau xong, lại bắt đầu dùng cây xơ vải để quét sạch bộ âu phục.

Nhìn vẻ ngoài đoan trang của Khả Hân, tôi không thể tin những gì mình đã thấy. Tại sao cô lại phản bội tôi, rốt cuộc là tại sao? Tôi nhìn ánh đèn trên trần nhà, không ngại bị chói mắt, cho đến khi mắt tôi bị ánh sáng kích thích trở nên hư ảo.

Tôi phải làm gì? Bây giờ Khả Hân còn có tình yêu với tôi không? Hay chỉ là hư tình giả ý? Lúc này tôi cảm giác được cái khăn trên trán thật lạnh, khiến cho tôi ghê tởm.

“Ông xã, cuối cùng anh đã tỉnh rồi.” Vào lúc này, thanh âm kinh hỉ của Khả Hân truyền đến.

Khi tôi vừa thấy Khả Hân đang nhìn tôi ở cửa, tôi chỉ chuyển mắt nhìn ánh đèn và trầm tư, phớt lờ cô. Không biết từ lúc nào, cô đã lau giày xong, tôi không phát hiện để cô bắt được tôi đã tỉnh.

“Chồng ơi, anh có biết anh dọa em sợ chết khiếp không? Vừa về đến nhà em đã thấy anh như vậy…” Khả Hân vừa lấy mu bàn tay lau nước mắt vừa nói, chỉ là nói đến cuối đột nhiên ngừng. Tôi nhìn cô mà không nói lời nào.

Sau một thoáng mất tự nhiên, Khả Hân lại cầm cái khăn lên chạm vào má và trán tôi.

“Cô đã làm gì?” Lúc này thanh âm của tôi rất yếu, tuy rằng tôi biết Khả Hân đã đi đâu, nhưng vẫn nhịn không được hỏi. Tôi ước gì cô có thể trả lời tôi một cách trung thực, mặc dù tôi biết xác suất của điều này rất là thấp.

“Hôm nay trường kiểm kê thiết bị thí nghiệm cho nên em về muộn, bởi vì bận quá nên quên gọi điện thoại cho anh biết.” Không giống như tôi dự đoán, Khả Hân trả lời mà không có chút ngập ngừng, rất trôi chảy. Chỉ là lúc trả lời, cô không dám nhìn vào mắt tôi, có vẻ như cô đã chuẩn bị sẵn sàng lý do trước khi về nhà. Là lý do mà Tư Kiến mách cho cô, không có sơ hở nào.

“Tại sao tôi gọi điện thoại cho cô mà cô không trả lời!” Tôi lại ném ra một câu hỏi khác, không biết cô có sắp sẵn trước câu trả lời cho câu hỏi này không?

“Em… em… em không có mang điện thoại di động theo. Phòng thí nghiệm đó có một số thứ hóa học cho nên những thứ có thiết bị điện tử đều bị cấm cho vào.” Lần này Khả Hân lắp bắp trả lời, tuy rằng cô không nhìn vào mắt tôi, nhưng từ ánh mắt của cô tôi thấy được cô đang suy nghĩ và khẩn trương, xem ra vấn đề này cô không có chuẩn bị trước để trả lời câu hỏi này.

Đối với những thứ hóa học tôi không biết nhiều, cũng không biết những gì Khả Hân nói là đúng hay sai.

“Chồng ơi, đừng cử động.” Tôi muốn cử động thân thể trái phải, kết quả phát hiện bàn tay trái đột nhiên đau, Khả Hân ở một bên vội vàng kêu lên. Lúc này tôi nhìn tay trái của mình, phát hiện phía trên có một sợi dây nhỏ thuốc.

“Chuyện gì vậy!” Lúc này tôi không biết gì.

“Bác sĩ đến tận nhà khám, nói anh vì quá mệt, hơn nữa áp lực quá lớn nên bị công tâm, gần đây có thể bị cảm mạo, cho nên sốt cao.” Khả Hân thở dài, đau lòng vuốt ve mặt tôi.

Xem ra gần đây sau khi tôi biết chuyện của Khả Hân, trong lúc nhất thời quá mức giận, hơn nữa phòng thuê kia cách nhiệt cũng không quá tốt, cuối cùng lại luôn ở trong phòng đó lăn qua lăn lại, đồ mặc cũng không quan tâm, cho nên mới xảy ra như bây giờ.

“Chồng à, đừng áp bức bản thân nữa, tìm việc thoải mái thích hợp cho mình, không cần vất vả liều mạng nữa, kỳ thật chúng ta không có yêu cầu cao với cuộc sống của chúng ta. Nếu thấy không được, anh từ chức xin nghỉ một thời gian để dưỡng sức khỏe. Với vốn liếng của mình, chúng ta cũng sống được qua ngày, chỉ cần anh có sức khỏe, em sống vui rồi.” Khả Hân nắm tay tôi nói.

Nhìn thấy bộ dáng và đôi mắt đẫm lệ của Khả Hân, như thế nào tôi cũng nhìn không ra được chút giả dối nào. Cô nghĩ rằng do tôi đi làm về quá mệt nên xảy ra chuyện này. Làm sao cô có thể biết được tôi đã biết tất cả mọi thứ, làm sao cô biết được nguyên nhân thực sự! Có lẽ đến cho bây giờ cô cũng không tin là tôi đã biết chỗ bí mật của hai người, cũng biết Tư Kiến hoàn toàn không có ở nước ngoài, cô tuyệt đối không bao giờ ngờ tới.

“Chồng ơi, anh có đói không! Em lấy đồ ăn cho anh.” Sau khi Khả Hân lau nước mắt, rất nhanh chạy ra khỏi phòng ngủ. Vốn tôi không có khẩu vị, chỉ là tay tôi vừa nâng lên còn chưa kịp lên tiếng ngăn cản, cô đã chạy ra ngoài. Chỉ một lúc sau cô trở lại với một chén cháo, tản ra mùi thơm, là món cháo thịt nạc cần tây yêu thích của tôi, mặc dù hương vị không bằng mẹ tôi làm, nhưng cảm giác vẫn rất thơm ngon.

Khả Hân ngồi bên giường, đặt bát cháo lên tủ đầu giường, nâng nửa người trên của tôi thẳng lên, kê gối, rồi cầm thìa múc một muỗng cháo đặt lên miệng nhẹ thổi.

Nhìn khuôn mặt mê người, đôi môi đỏ mọng gợi cảm xinh đẹp, thân hình đầy đặn, dáng vẻ hiền lành lại tri thức đạt lý, tôi không thể tưởng tượng được những gì Khả Hân làm cách đây vài giờ là thật. Cô thổi cháo cho nguội rồi đưa lên miệng tôi, tôi nhìn vào mắt cô, tôi không muốn hả miệng. Bình thường thức ăn yêu thích của tôi lúc này đã không còn nửa điểm hứng thú với tôi nữa.

Chỉ là nhìn thấy ánh mắt quan tâm khát vọng của Khả Hân, nghĩ đến cuộc sống tương lai của mình, tôi cũng không biết sau này còn có cơ hội được ăn những món cô nấu cho tôi hay không, cũng không biết sau này còn có cơ hội ấm áp như vậy với cô nữa hay không.

Sắp tới, hoặc tôi phải ngậm chịu chuyện uất ức này cả đời, hoặc tôi rời xa cô vì sự ngoại tình của cô, tôi không nghĩ mình còn cơ hội nào khác trong tương lai. Nghĩ đến những điều này, tôi hả miệng, Khả Hân đút cháo cho tôi.

Hương vị của bát cháo này vẫn giống như trước đây, chỉ là tôi không còn cảm nhận được tình yêu và sự ấm cúng, có lẽ bây giờ Khả Hân vẫn còn yêu tôi, nhưng đã không còn là tình yêu nhất tâm cho riêng tôi nữa, tình yêu của cô đã được chia sẻ.

Tôi đờ đẫn nhìn Khả Hân, từng muỗng từng muỗng cháo cô đút cho tôi ăn. Mỗi lần cô đút cho tôi ăn cô đều thâm tình nhìn tôi mỉm cười, sự quan tâm của cô rất chân thành, nhưng tại thời điểm này tôi giống như người mất liên lạc, không còn nhận được tín hiệu của cô nữa…

… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://tuyensex3x.com

“Khả Hân, cô còn yêu tôi không?” Sau khi Khả Hân lấy khăn ướt lau miệng cho tôi, không biết tại sao tôi lại buột miệng hỏi câu này.

Tay Khả Hân đang lau khóe miệng cho tôi trong nháy mắt dừng lại, trong mắt cô hiện lên một tia kinh ngạc và kỳ quái.

“Yêu, đương nhiên là yêu, tại sao chồng em lại hỏi như vậy? Chồng à, em nói để cho anh rõ ràng, em chỉ yêu anh, chỉ yêu một mình anh, cả đời này sẽ không thay đổi. Nếu anh không tin em thì chạm vào tim em.” Sau khi Khả Hân hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định nói, nói xong cầm lấy tay tôi đặt ở bộ ngực đầy đặn của cô.

Tay tôi đặt trước ngực Khả Hân cảm nhận được sự đầy đặn và mềm mại, nhưng tôi đột nhiên nhớ tới mấy giờ trước, hai tay Tư Kiến đã điên cuồng bóp trên bộ ngực đầy đặn này. Tôi nhẹ nhàng rút tay lại không trả lời cô mà là từ từ nhắm mắt lại, trái tim càng thêm rối loạn.

Tôi nhắm mắt lại thật lâu cũng không ngủ được, cuộc trò chuyện với Khả Hân khiến cho lòng tôi vô cùng bối rối. Nhìn thấy tình cảnh của hai người, lẽ ra tôi nên chế nhạo lời tỏ tình đầy thâm tình vừa rồi của cô. Lời nói và biểu cảm của cô rất chân thực và kiên định, đến mức làm cho tôi không nhìn ra một chút dấu hiệu giả dối nào. Nhưng cái nào mới là con người thật của Khả Hân!

Tôi nhắm mắt lại, nghe tiếng Khả Hân bưng bát đũa ra khỏi phòng, sau đó nghe tiếng rửa chén nhẹ nhàng trong nhà bếp, cô rất cẩn thận, như thể sợ làm phiền giấc ngủ của tôi.

Đúng lúc này đột nhiên tôi nghe tiếng chuông điện thoại di động của Khả Hân vang lên, hình như là âm thanh tin nhắn. Sau đó tiếng rửa chén đình chỉ, truyền đến âm thanh cô click vào màn hình điện thoại, âm thanh rất nhẹ, kéo dài rất lâu, cô đang đánh tin nhắn với người khác, nhất định là Tư Kiến! Cô rửa chén xong, ngay lập tức thay đồ, trèo lên giường, sau đó sờ trán tôi.

Cái ống nhỏ giọt trên tay tôi đã được Khả Hân rút ra, tôi vẫn chưa ngủ, nằm đó và suy nghĩ về nhiều kỷ niệm trong đầu. Đột nhiên tôi cảm giác được có gì đó không đúng, cẩn thận đối chiếu tôi mới phát hiện đêm nay dường như cô không có tắm!

Trong quá khứ, Khả Hân đều tắm trước khi lên giường, cho dù chỉ sói nước một chút. Hôm nay sau khi rửa chén xong, cô trực tiếp lên giường ngủ, chẳng lẽ trước khi tôi tỉnh dậy cô đã rửa sạch nó rồi sao. Chắc chắn rồi, vừa mới cùng Tư Kiến giao cấu xong, về nhà khẳng định là phải tắm rửa kỳ cọ cho thật sạch.

Hiện tại tôi rất quan tâm đến một vấn đề. Cuối cùng hai người có nội xạ không? Nghĩ đến đây, tôi không khỏi có chút hối hận, lẽ ra lúc đó tôi nên theo dõi toàn bộ quá trình, thì sẽ không khiến cho mình nghi ngờ.

“Chồng, vì anh, em nguyện ý làm bất cứ chuyện gì, trả bất cứ giá nào, cho dù là mất đi sinh mệnh em cũng không tiếc.” Đang lúc tôi suy nghĩ lung tung, đột nhiên tôi nghe Khả Hân ôm cánh tay tôi, nhẹ nhàng nỉ non bên tai tôi.

Chắc Khả Hân nghĩ rằng tôi đã ngủ, giọng nói rất nhỏ, nhưng đập vào tim tôi làm cho dao động. Những lời này của cô là có ý gì, tôi không hiểu được lúc này.

Đến ngày hôm sau, khi tôi thức dậy, trên giường đã trống rỗng, nhìn đồng hồ, đã 9: 13 sáng. Tôi bị bệnh, không nghĩ đến ngủ một giấc cho đến giờ này, lúc này khẳng định là Khả Hân đã đi làm rồi. Tôi đứng dậy vươn vai, trong người thoải mái hơn rất nhiều, thân thể cũng không còn cảm giác khó chịu nữa. Áp lực trong lòng vẫn nặng trĩu, tôi bước vào phòng khách, có mấy món ăn cô đã đặt lên bàn ăn có lồng giữ nhiệt.

Mở lồng giữ nhiệt ra bên trong có điểm tâm thịnh soạn, hơn nữa những điểm tâm này không phải là điểm tâm bình thường, nhất định phải dụng tâm làm, điểm tâm sáng hôm nay còn ngon hơn trước. Trong đầu tôi không khỏi nghĩ đến Khả Hân dậy sớm rời giường, làm điểm tâm cho tôi trong khi ngáp, trong lòng không khỏi dịu lại. Tôi vội vàng xua đi những cảm xúc này, tôi không thể để cho tim mình yếu đuối khuất phục thêm một lần nữa.

“Chồng à, thức dậy nhớ ăn sáng nhé! Hồi sáng ngủ dậy thấy anh đã hạ sốt, vợ mới yên tâm đi làm. Hôm nay chồng không nên đi làm, tối nay về em lại nấu cho chồng ăn.” Bên cạnh thức ăn đặt một tờ giấy nhỏ, phía trên là những nét chữ nhỏ rất dễ thương và xinh xắn.

Khả Hân là một thầy giáo, chữ viết rất đẹp, tôi mỉm cười khi cầm tờ giấy ghi chú. Chẳng qua mình đang mỉm cười, hay là cười khổ, cũng chỉ có mình biết.

Nhìn điểm tâm một lúc lâu, tôi nhặt đũa lên và ăn. Lúc đầu tôi không muốn ăn, nhưng hiện tại mình không thể không quý trọng từng phút từng giây này, tôi không biết tương lai sẽ biến thành cái dạng gì. Nghĩ đến những điều này, trong lúc ăn, tôi phát hiện điểm tâm đang ngon miệng đã thay đổi hương vị, biến thành mặn chát. Khi định thần lại, tôi mới phát hiện, không biết từ lúc nào nước mắt mình đã chảy dài trên mặt, chảy vào miệng, trộn lẫn với đồ ăn.

Sau khi ăn xong, tôi ngồi trên ghế sofa, trong đầu không ngừng suy nghĩ. Chỉ là mình không có chủ kiến, không biết nên lựa chọn như thế nào, tối hôm qua đến sáng nay Khả Hân đối xử rất tốt với tôi, khiến cho tôi không đành lòng lật bài với cô. Bởi vì tôi không biết hậu quả sẽ ra sao nếu phải đấu khẩu với cô.

Nếu như sau khi lật bài, Khả Hân có phá bình hay không và trực tiếp bỏ đi cùng với Tư Kiến thì tôi sẽ có thái độ gì? Chỉ khi mất đi mới biết trân trọng, từ lần tái hợp, tôi càng quan tâm đến cô nhiều hơn, vừa nghĩ đến khả năng mất cô, tim tôi không còn mạnh mẽ muốn bỏ đi như lần trước nữa.

Ngồi trên ghế sofa thật lâu, cho đến khi mông tôi bắt đầu tê, tôi đang muốn đứng dậy chợt nghe tiếng khóa cửa mở. Cửa chính mở ra, bóng hình Khả Hân xuất hiện ở cửa, tôi nhìn qua đồng hồ lúc này là 11: 45, Đúng giờ cô tan sở buổi trưa.

“Sao đã về rồi?” Tôi ngồi trên ghế sofa nhìn Khả Hân đang xách đồ, không khỏi kỳ quặc hỏi. Chúng tôi đi làm buổi trưa đều không có về nhà, trường học của Khả Hân và công ty của tôi đều có căng tin.

“Bởi vì em không yên lòng, hồi sáng chuẩn bị điểm tâm cho anh, trưa nay cũng chuẩn bị cho anh a!” Khả Hân lấy tay quẹt mồ hôi trên trán, hiển nhiên là cô đã quay lại rất nhanh, vừa nói cô vừa lắc lắc đồ trong tay.

“Tôi tự gọi đồ ăn mang đi là được rồi.” Lúc này tôi mới hoàn hồn, ngay sau đó cúi đầu thở dài nói.

Đối mặt với Khả Hân, cảm xúc của tôi rất phức tạp, loại cảm giác này bình thường tôi chưa từng trải qua. Cảm giác thật ngột ngạt khi không thể hỏi, làm cho tôi hít thở không thông.

“Đồ ăn mang đi không sạch sẽ!” Khả Hân lắc đầu nói, rồi thu dọn đồ và đi vào bếp để chuẩn bị. Tiếng đĩa và dao thái, nồi niêu xoong chảo vang lên lạch cạch.

Nhìn Khả Hân bận rộn trong nhà bếp, tôi không khỏi thắc mắc, liệu cô có làm những điều này cho Tư Kiến trong Tứ Hợp viện không? Người vợ xinh đẹp của tôi không còn thuộc về một mình tôi nữa!

“Ông xã, đồ ăn sắp làm xong, nửa tiếng nữa là có, em phải quay lại trường.” Khả Hân liếc nhìn đồng hồ và lấy mu bàn tay lau mặt mình. Buổi trưa giờ nghỉ của cô có hạn lại lăn săng chuẩn bị, cho nên không thể ở nhà chờ cơm xong để ăn, không khỏi nói với một nụ cười tươi.

Tôi không trả lời, chỉ lạnh lùng gật đầu.

Khả Hân mang giày vào mỉm cười với tôi, thoáng cái liền rời đi, căn phòng lại yên tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng nồi cơm điện trong nhà bếp. Tôi mơ hồ nghe trong hành lang truyền đến tiếng giày cao gót lạch cạch giẫm trên cầu thang, bước chân của cô rất nhanh, có vẻ lo lắng. Cô vội vàng như vậy là muốn dành nhiều thời gian hơn để đến Tứ Hợp viện hẹn với Tư Kiến sao?

Lúc này trong lòng tôi không khỏi nghĩ có thể bởi vì thời gian nghỉ trưa của Khả Hân thực sự rất ít. Tôi lại không thể không nghĩ tiếp, hiện tại cô rời khỏi nhà thật sự là trở lại trường sao? Bây giờ tôi đang ở nhà, cô lại không thể lãng phí quá nhiều thời gian, nên không thể loại trừ khả năng cô sẽ đến Tứ Hợp viện hẹn với Tư Kiến ngay bây giờ.

Bây giờ khoảng cách và thời gian xin nghỉ phép ở công ty tôi càng lúc càng gần, tôi cũng không còn nhiều thời gian nữa. Nghĩ đến đây, trong lòng tôi không khỏi sợ hãi, hơn nữa hôm qua lúc rời khỏi phòng thuê, hình như máy tính vẫn đang mở, mình cũng nên xử lý, rút ra toàn bộ.

Trong nồi hương thơm bốn phía, đồ ăn Khả Hân làm phải rất ngon, nhưng tôi lại không có một chút khẩu vị hay cảm giác đối. Tôi vội vàng mặc đồ và bước ra khỏi nhà.

Tôi lái chiếc xe tải cũ nát kia chạy tới Tứ Hợp viện, dọc theo đường đi hai tay nắm chặt vô lăng, trong lòng hồi hộp đến cực điểm.

Nếu Khả Hân có thể dùng sự dịu dàng của ngày hôm qua để bù đắp cho tôi, còn hôm nay thì sao? Những thứ này có thể được bù đắp bằng cái gì? Hiện tại cô có thật sự ở trong Tứ Hợp viện không? Khi xe của tôi đến khu vực nhà gỗ, tôi đậu xe bên cạnh ngôi nhà thuê.

Mắt tôi nhìn vô lăng, không dám xuyên qua cửa kính nhìn cổng Tứ Hợp viện, thật không có can đảm. Cuối cùng vẫn phải đối mặt, tôi nhìn đồng hồ đã 2: 10 trưa. Tôi quay đầu nhìn cổng Tứ Hợp viện, thời khắc nhìn thấy cổng lớn, thần sắc tôi đột nhiên trở nên bình tĩnh lạ thường, thần kinh căng thẳng cũng thả lỏng, thân thể cũng mất đi khí lực xụi lơ ở trong xe.

Cổng Tứ Hợp viện không có khóa…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyệnNuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật05-03-2024 11:34:25
Truyện ngẫu nhiên
Bộ đôi sát thủ (Update phần 26) - Leysek
Tình yêu đẹp (Update phần 52)
Cuộc đời của tôi (Update phần 8)