Đóng QC
TruyenSex3x.com > Truyện Sec > Nuôi sói trong nhà

Nuôi sói trong nhà

Phần 145

Chỉ là tôi đánh rất nhiều chữ, xóa, rồi đánh, lại xóa, nhưng phát hiện cuối cùng tựa hồ như mình không có dũng khí, bởi vì hạ quyết tâm lật bài ý muốn kết thúc, mặc kệ nguyên nhân là gì. Cuối cùng tôi bỏ cuộc và bật chức năng camera của điện thoại lên, sau đó quay một video cảnh hai người đang giao cấu trên màn hình của cái laptop.


Sau khi hoàn thành tất cả mọi thứ, tôi tắt video, tất cả các dây nguồn đã được tôi rút ra, những gì tôi nên biết đã biết, đã đến lúc kết thúc tôi không cần phải ở đây nữa.

Tôi mang tất cả các thiết bị lên chiếc xe tải, trong quá trình này tôi giống như một cái xác chết, vận hành tất cả mọi thứ như cái máy, cảm thấy mặt và da đầu tê. Dọn dẹp xong mọi thứ cũng đã hơn 20 phút trôi qua, không biết bây giờ hai người đã kết thúc chưa nhỉ? Tôi nhìn đồng hồ, đã gần 4: 00 chiều. Tôi đứng tại chỗ nhìn cánh cổng đóng chặt kia, ngay cả dũng khí đi gõ cửa mình cũng không có.

Cuối cùng tôi lái xe tải đi tới nơi tôi làm việc. Sau khi đến công ty, tôi trao đổi vài câu với đồng nghiệp và trả lại toàn bộ thiết bị đã sử dụng vào kho, tất nhiên tôi đã dọn sạch tất cả các bản ghi thiết bị, tất cả các video và bản ghi âm đã được tôi xóa. Vâng, tôi không lưu lại vì không cần thiết phải lưu nó lại.

Sau khi làm xong mọi việc cũng đã 4: 30 chiều, tôi lái chiếc xe tải kia đi trên đường cái, bất tri bất giác đi tới cổng trường Khả Hân. Lúc này vừa vặn đến giờ tan học, rất nhiều phụ huynh đều đến đón con, nghe tiếng cười nói vui vẻ của bọn nhỏ, mọi thứ đều có vẻ như ánh mặt trời, chỉ là nhìn thấy hoàng hôn phía tây, lại làm cho nội tâm của tôi cảm thấy cô đơn hơn.

Tôi lấy điện thoại di động của mình ra, muốn gọi cho Khả Hân, bây giờ hai người đã xong việc chưa? Bây giờ mình đã như vậy, còn quan tâm đến điều gì nữa? Sau khi tôi tìm ra số điện thoại của cô, tôi trực tiếp gọi, điện thoại đổ chuông bận.

“A, ông xã à… Hờ…” Khi điện thoại tự động sắp cúp máy, bên kia mới bắt máy, truyền đến thanh âm Khả Hân, chẳng qua thanh âm cô có chút khàn khàn, hơn nữa rõ ràng hô hấp cũng dồn dập.

Nghe thanh âm của Khả Hân có chút khàn khàn, có thể thấy được trong khoảng thời gian vừa rồi, tiếng kêu của cô điên cuồng đến mức nào, tiếng rên rỉ thật lớn khiến cho cổ họng cô ấy đau, cho thấy tình dục của hai người điên cuồng như thế nào. Đáng tiếc tôi chỉ xem phần đầu không thấy phần kết, nhưng nghe tiếng thở áp chế không được của cô, cho thấy hai người vẫn chưa kết thúc, hoặc có thể đã kết thúc và bây giờ họ đang Mai Khai nhị độ.

“Có mệt không?” Lúc này mình đã không còn tình cảm, vì vậy đã châm biếm Khả Hân.

“Ừ, em đang mang đồ đi…” Hơi thở của Khả Hân đã hơi bình phục lại một chút, trong thanh âm mang theo một tia khẩn trương.

“Ồ, vẫn đang đi mua đồ à? Mất bao lâu mới xong?” Nghe thanh âm của Khả Hân, ngữ khí của tôi cực kỳ lạnh lẽo.

“À, em không biết, chồng về nhà đã ăn gì chưa? Hừm…” Khả Hân thế mà lại chuyển đề tài, tựa hồ như câu hỏi của tôi khiến cho cô ấy vô sách bất lực, mà nói đến cuối cô phát ra một tiếng “Hừm” nhẹ, là thanh âm mũi, rất không rõ ràng. Nếu như không phải tôi biết cảnh tượng của cô hiện tại ở trong Tứ Hợp viện, tôi cũng sẽ không bắt được, xem ra lúc này hai người vẫn còn đang giao cấu, có lẽ âm thanh bị bóp nghẹt vừa rồi là do Tư Kiến bên kia “chơi xấu” gây ra.

“Ta không có về nhà, hiện tại ta đang ở trường học của ngươi…” Tôi hít một hơi thật sâu, muốn thổ lộ chân tướng ở trên môi, thế nào lại không thể nói ra lời.

“A… Không phải em đã bảo anh về nhà rồi sao?” Bên kia Khả Hân phát ra một tiếng kinh hô, sau đó ngữ khí tràn ngập sự phàn nàn, không biết tiếng kinh hô đầu tiên là kinh hô ngoài ý muốn của cô, hay là bị Tư Kiến đột nhiên bơm mà kinh hô, hiện tại mình đã không cách nào phân biệt được. Những lời này của cô lại không có hai chữ ông xã, toàn là oán trách tôi, chỉ là lúc này cô còn có tư cách để oán trách tôi sao?

“Khả Hân, ta cho ngươi 50 phút, lập tức trở về trường gặp ta…” Lúc này tôi đã đưa ra tối hậu thư cho cô, chỉ là tôi không có nói rõ ràng, đây xem như là cơ hội cuối cùng cho tình cảm của chúng tôi sao?

“Ông xã, anh nói cái gì vậy? Tại sao anh lại bảo em về ngay bây giờ? Em… em còn chưa xong việc mà…” Sau khi Khả Hân nghe tôi nói và cách xưng hô, tựa hồ như có linh cảm rằng có điều gì không ổn với tôi, ở bên kia cô có vẻ rất ngạc nhiên và nói lắp bắp.

“Ta đang chờ ngươi ở trường, chỉ 50 phút thôi ngươi sẽ không còn thấy mặt ta!” Sau khi tôi nói xong câu đó, tôi trực tiếp cúp điện thoại. Ngay sau đó Khả Hân không ngừng gọi lại cho tôi, nhưng đều bị tôi cúp máy. Sau khi gọi ba bốn lần, rốt cục cô không gọi nữa.

Có lẽ lúc này Khả Hân đã mặc đồ xong vội vã chạy về, thực ra thời hạn tôi cho cô ấy cũng đã được cân nhắc, thời gian để cô ấy mặc đồ, trường học so với nhà tôi cách Tứ Hợp viện gần hơn, bình thường mất khoảng 35 phút, dù sao sau khi cô cúp điện thoại, rửa ráy mặc đồ cộng thêm lộ trình, năm mươi phút là đủ rồi.

Tôi nhìn đồng hồ rồi bắt đầu tính thời gian, tôi không vào trường mà đậu xe ở trên đường đối diện trường học, ngồi trong xe chờ. Lúc này cảm giác thời gian trôi thật chậm, hơn nữa trong lòng tôi cũng rất khẩn trương, mắt đảo qua đảo lại giữa cổng trường và cái điện thoại di động.

Khả Hân có trở lại không? Có phải là đang trên đường? Hay cô giận tôi và không quay lại nữa? Thời gian trôi qua từng phút, khi 40 trôi qua, cuối cùng tôi cũng trút bỏ được thần kinh căng thẳng. Thời hạn đã đến gần, tôi quyết định chờ cô ấy quay lại sẽ hảo hảo nói chuyện trực diện với cô, trực diện lật bài. Khống chế cảm xúc của mình, hiểu biết nguyên nhân và hậu quả của sự tình, đó là điều tôi quan trọng nhất.

Khi thời gian trôi qua 45 phút, cách thời gian tôi ước định còn không tới 5 phút, điện thoại của Khả Hân đã gọi lại, tôi vẫn không bắt máy.

Tại sao tôi không trả lời điện thoại? Là vì tôi không muốn cho Khả Hân bất kỳ khoảng trống nào để xoay vòng, tôi đã nói 50 phút là 50 phút và tôi sẽ dùng 50 phút này để đưa ra lựa chọn tình cảm giữa hai chúng tôi. Tuy rằng cô không biết 50 phút này đại biểu cho ý nghĩa gì, hãy để ông trời lựa chọn đi.

Khả Hân lại gọi thêm ba lần nữa, cuối cùng tôi cũng không kết nối. Mắt tôi luôn nhìn cổng trường, nếu Khả Hân trở lại trường học, sẽ phải đi qua cổng, tôi chắc chắn có thể nhìn thấy bóng dáng của cô.

Mà thời gian năm mươi phút rốt cục cũng đã đến, nhưng bóng dáng của Khả Hân vẫn không có xuất hiện ở cổng trường.

“Có lẽ tôi nhớ lầm thời gian nên đợi thêm 10 phút…” Tôi hít một hơi thật sâu và nhớ lại thời gian, đã 10 phút trôi qua mà Khả Hân vẫn chưa quay lại.

Ông trời đã chọn, cũng đã cho tôi một kết quả, tôi ngả người ra ghế xe và thở phào, điện thoại di động bị tôi nắm chặt trong tay kêu lạch cạch.

Nếu như sau khi nhận được điện thoại của tôi, Khả Hân lập tức cùng Tư Kiến chấm dứt giao cấu, mặc đồ lập tức chạy tới đây, cho dù có kẹt xe ở giữa đường, có thêm mười phút kia cũng đủ rồi, chẳng lẽ còn có chuyện ngoài ý muốn khác? Tôi ôm một tia ảo tưởng cuối cùng, chưa có lái xe rời đi, vẫn nhìn cái cổng trường xem rốt cuộc cô có quay lại không, mà trong suốt quá trình này, cô không gọi điện thoại cho tôi nữa.

Thời gian lại trôi qua mười phút, Khả Hân không quay lại, thời gian lại trôi qua 20 phút, cô vẫn không quay lại, thời gian lại trôi qua 30 phút, cuối cùng một chiếc xe Accord màu đen chạy đến cổng trường, hơn nữa biển số xe quá quen thuộc.

Chiếc Accord kia dừng cách cổng trường không xa, khoảng nửa phút sau, bóng dáng Khả Hân từ trong xe bước xuống. Lúc này ăn mặc chỉnh tề, toàn thân trên dưới không có một tia lộn xộn hay nếp nhăn, giống như vừa nhìn thấy cô trong video tất cả đều là một giấc mộng.

Một tiếng, trễ một tiếng so với thời gian tôi ước định, tôi có thể dự đoán sau khi Khả Hân cúp điện thoại, nhất định lại làm tiếp với Tư Kiến gần một tiếng đồng hồ, mãi cho đến khi hai người kết thúc giao cấu cô mới tới.

Có phải vì thái độ của tôi mà cô cố tình làm cho tôi tức giận? Hay bởi vì giống như lần đó, bị Tư Kiến cưỡng chế làm tình, cuối cùng bất lực? Nếu có một lý do để lựa chọn giữa hai, tôi hy vọng là cái thứ hai.

Khi Khả Hân đi đến cổng trường, trông cô ấy có vẻ không vui lắm, cô lấy điện thoại di động ra và đứng ở cổng trường để gọi điện, chiếc xe Accord đậu cách cô khá xa, giữ khoảng cách với cô.

Lúc này, điện thoại di động của tôi vang lên, Khả Hân lại gọi điện thoại tới. Lúc này tôi đang ngồi trong xe tải, cách kính nhìn cô đang giận, như thể bởi vì giọng điệu cuối cùng của tôi trong điện thoại, bởi vì tôi không nghe điện thoại, như thể cô cho rằng tôi cố tình gây sự.

Tôi đã xem ID người gọi trên điện thoại, có cần phải trả lời cuộc gọi này không…

… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://tuyensex3x.com

“Chào…” Đợi đến khi điện thoại di động sắp tự động tắt máy, tôi bắt máy, dù sao tôi cũng là người gọi Khả Hân đến cổng trường, mặc kệ như thế nào, ít nhất tôi cũng có một lời giải thích.

“Anh đang ở đâu? Tôi đã trở lại trường học…” Sau khi Khả Hân kết nối, có vẻ như cô ấy đang có tâm trạng không tốt, giọng điệu có chút giận, bất quá tựa hồ như cô đã áp chế. Tôi đã cúp máy rất nhiều lần nhưng câu đầu tiên của cô lại không hỏi tôi nguyên nhân cúp điện thoại.

“Không phải ta nói 50 phút sao?” Cảm nhận được sự giận dữ của Khả Hân, nỗi đau trong lòng tôi lại càng sâu hơn, lúc cô giận, cô có cảm thấy áy náy với tôi không?

“Sao có thể nói 50 phút là 50 phút? Hơn nữa giờ cao điểm còn bị kẹt xe, tôi gọi điện thoại cho anh bảo anh đừng chờ, nhưng anh lại không trả lời điện thoại. Chuyện quái gì xảy ra hôm nay vậy?” Khả Hân đứng ở cổng trường cắn môi nói, bất quá tuy rằng cô giận, nhưng ngữ khí vẫn đè nén, trong giọng nói không có lộ ra cảm xúc tức giận của cô.

“Ngươi có biết không Khả Hân? Nếu ngươi trở lại đúng trong vòng 50 phút, mọi chuyện có lẽ còn cứu vãn được. Nhưng mà… nhưng mà ngươi đã làm cho ta quá thất vọng. Bây giờ ngươi tới trễ, một tiếng áy náy hoặc xin lỗi ngươi cũng không có… Ta không muốn nói thêm nữa. Khả Hân…” Lúc này tay tôi đã run lên rồi, bởi vì run điện thoại không ngừng chạm vào tai tôi và giọng nói của tôi cũng đã run.

“Chồng, có chuyện gì vậy? Sao lại kỳ như vậy? Anh nói cái gì vậy?” Khả Hân bắt đầu chột dạ, dù sao cô cũng có lương tâm cắn rứt, tuy rằng cô cho rằng mình đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ nhưng trong lòng vẫn có chút cắn rứt, giọng nói thoáng cái trầm xuống rất nhiều, cuối cùng cô cũng gọi một tiếng chồng.

“Vừa rồi không phải ngươi đi mua sắm, mà là hẹn hò với người đúng không?” Tôi không la hét với Khả Hân, có lẽ tôi đã buồn đến cực hạn, tôi chỉ phản cảnh quy chân, vào giờ khắc này, rốt cục tôi cũng lật bài với cô. Đột nhiên trong lòng tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, mà bên kia, cô lâm vào trầm tư, xuyên thấu qua cửa sổ xe tôi nhìn thấy trên mặt cô đầy kinh ngạc, mắt và miệng mở to, có vẻ rất hoảng sợ.

“Ông xã, anh nói đùa phải không? Hôm nay anh có chuyện gì vậy?” Khả Hân mỉm cười, nói chuyện tuy rằng không có lắp bắp, nhưng có vẻ rất không tự tin.

“Khả Hân à, ta chỉ muốn biết tại sao? Ta là một người chồng xấu sao? Ta đã tha thứ cho ngươi một lần, tại sao lại làm tổn thương ta một lần nữa?” Xuyên qua cửa sổ xe tôi nhìn bóng dáng Khả Hân, khoảng cách không đến 100 mét, nhưng lúc này cảm giác lại cách xa tận chân trời, ở giữa phảng phất như ngăn cách bởi một dải ngân hà, người của cô đã biến thành Hải Thị Thần Lâu, có thể thấy, nhưng vĩnh viễn không sờ được nữa.

“Chồng, anh… anh nói chuyện gì vậy?” Lúc này Khả Hân không thể bình tĩnh nữa, lời nói trên điện thoại và hơi thở đã trở nên dồn dập.

“Ta biết thân thể của ta kém, nếu như ngươi ngoại tình với người khác, ít nhất ta cũng có thể hiểu được, nhưng tại sao lại với Tư Kiến? Ngươi yêu hắn lắm phải không? Ha ha…” Đầu tôi tựa vào lưng ghế, nước mắt đã lăn dài trên má.

Tôi vẫn không muốn lật bài với Khả Hân, chỉ vì tôi không muốn mất cô một lần nữa, dù sao khi mất cô ấy, tôi mới biết quý trọng cô, tôi đã mất cô một lần, cho nên trong lòng tôi đặc biệt trân trọng, tôi cũng biết một khi lật bài, có nghĩa là gì, đây cũng là nguyên nhân cho đến bây giờ tôi mới lật bài.

Nếu Khả Hân thật sự quay lại trong vòng 50 phút, có lẽ tôi còn chưa lật bài, tôi sẽ cùng cô nói chuyện riêng, ít nhất tìm cơ hội cứu vãn đoạn tình cảm này, nhưng hiện tại đã lật bài, mọi thứ đều vô ích, nếu đã lật bài, không bằng trực tiếp nói hết ra.

“Chồng ơi, anh đang ở đâu? Làm ơn…” Sau khi nghe những lời này, rốt cục Khả Hân không cách nào bình tĩnh lại được, nếu tôi đã nói ra tên Tư Kiến, cô liền biết tôi đã bắt được cái gì, cô cũng không cách nào phủ nhận điều đó nữa. Đầu cô nhìn xung quanh, thanh âm run rẩy, cô mang giày cao gót đi tới đi lui, nhìn xung quanh cổng trường.

Ánh mắt cô chỉ đảo qua chiếc xe tải, cô tuyệt đối không thể tưởng tượng được tôi đang ngồi ở trong chiếc xe tải này, dù sao chiếc xe này cũng không phải là của tôi, hơn nữa kính xe được dán một lớp phim, nhìn từ bên ngoài hoàn toàn không thấy bên trong.

“Ngươi không cần tìm ta? Ta chỉ muốn biết, tại sao? Tại sao lại là Tư Kiến? Nếu ngươi đã yêu hắn, ngươi có thể nói cho ta biết, ta sẽ ly hôn một cách hòa bình và sẽ chúc phúc cho ngươi, nhưng ngươi đối xử với ta thật không công bằng, bị ngươi gạt thêm một lần nữa trồng trên đầu ta một cái mũ xanh còn lớn hơn, bị người thân yêu nhất của mình đùa giỡn quay như khỉ, thật buồn cười. Ta thực sự không biết mình đã làm sai điều gì, ta tự hỏi ta có lỗi với ngươi hay không, ta tự hỏi có làm cái gì thiệt thòi cho ngươi hay không, tại sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?” Nước mắt đã làm mờ mắt tôi, bản thân tôi dường như không còn sức lực, có lẽ tôi chỉ muốn tìm một câu trả lời.

“Chồng, không phải như anh nghĩ đâu, anh đang ở đâu? Làm ơn… chúng ta trực tiếp nói chuyện đi, chồng à, làm ơn… anh đang ở đâu?” Lúc này Khả Hân cầm điện thoại di động nhìn xung quanh cổng trường, cuối cùng mang giày cao gót chạy lon ton vào trường, có lẽ cô cho rằng tôi đang ở trong tòa nhà văn phòng của trường, trên mặt cô mang theo hoảng hốt, có vẻ rất sợ hãi?

Mà bên kia, kính xe của chiếc xe Accord màu đen được hạ xuống, đầu Tư Kiến từ bên trong ló ra nhìn Khả Hân, hắn vẫn thông qua kính hậu quan sát phản ứng của cô, tuy rằng hắn không nghe cô nói cái gì, nhưng từ biểu tình của cô có thể thấy được, tựa hồ như đã xảy ra chuyện. Chỉ là hắn chỉ có nóng nảy nhưng không dám xuống xe, vạn nhất xuống xe đụng phải tôi, vậy hắn có trăm miệng cũng không biện bạch được.

Chỉ thấy hắn lấy điện thoại di động ra, tựa hồ như muốn gọi cho Khả Hân. Chỉ là sau khi thử vài lần hắn từ bỏ, điện thoại của cô lúc này khẳng định là đang bận, mà cô cũng tuyệt đối sẽ không cắt dây.

“Ta chỉ muốn biết câu trả lời, nếu như ngươi còn có một chút tình cảm của chúng ta, ngươi nói cho ta biết đáp án, TẠI SAO?” Bóng dáng của Khả Hân biến mất trong khuôn viên trường, tôi có thể nghe tiếng gót giày lách cách cô đang chạy và tiếng thở dồn dập của cô trong điện thoại.

“Chồng ơi, anh nói cho em biết anh ở đâu? Ngàn vạn lần anh đừng làm chuyện ngu xuẩn, ngàn vạn lần anh cũng không được rời đi, chúng ta mặt đối mặt nói thẳng đi, chỉ khi nhìn thấy anh, em mới yên tâm.” Tiếng bước chân và tiếng hít thở của Khả Hân vẫn chưa dừng lại, lúc nói đã mang theo tiếng khóc.

“Ta lại hỏi một lần cuối, TẠI SAO?” Tôi đã đưa ra một tối hậu thư cho Khả Hân qua điện thoại.

“Chồng ơi, nói cho em biết anh đang ở đâu? Em sẽ kể cho anh nghe mọi chuyện… được không?” Khả Hân vẫn lập lại những lời đó, tôi đã không còn kiên nhẫn nữa, vì vậy tôi trực tiếp cúp điện thoại.

Khả Hân lập tức gọi lại, vì vậy tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tắt điện thoại. Tôi kết thúc cuộc gọi với cô và mất hết sức lực. Nhìn ra ngoài xe, chỉ một lúc sau, bóng dáng của cô từ trường học hiện ra. Tôi thấy lúc này cô đang cầm trên tay đôi giày cao gót, chân trần chạy ra khỏi trường, vừa chạy vừa khóc.

Lúc này trước cổng trường có vài người thưa thớt, nhưng vẫn thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người. Người gác cửa cũng ngẩn người, không ai biết tại sao cô giáo nổi tiếng xinh đẹp nhất trường này lại chật vật như vậy. Khả Hân chạy ra khỏi trường với đôi chân trần và đôi giày trên tay, hơn nữa không quan tâm đến hình tượng của mình.

Khả Hân trực tiếp chạy tới chiếc xe Accord của Tư Kiến, mở cửa ghế phụ và trực tiếp chui vào. Không đến một phút sau, chiếc xe khởi động, hơn nữa trực tiếp ép đường chuyển đổi, vượt đèn đỏ vượt qua ngã tư đường, nhìn phương hướng hẳn là chạy về nhà tôi.

Nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, Khả Hân vội vàng cởi giày cao gót chạy vội vàng, dù sao mang giày cao gót chạy rất bất tiện, thời khắc cuối cùng, cô không quan tâm đến những chuyện khác, sự tình đã bị phanh phui, trực tiếp lên xe của Tư Kiến chạy về nhà.

Phản ứng đầu tiên của con người trong tình huống khẩn cấp là nghĩ rằng tôi đang ở nhà vào lúc này. Bây giờ tôi nhớ tới một chuyện cần phải làm, tôi khởi động xe tải, phóng nhanh về công ty, lúc này tinh thần tôi hoảng hốt, tay chân tê dại, trên đường xe chạy lảo đảo, thậm chí có vài lần còn ép đường.

Sau khi chạy đến công ty, người trong công ty đã tan sở, tôi cũng không để ý đến người gác cổng đang chào tôi. Tôi đi tới văn phòng của mình, lấy cái túi trong két sắt ra, bên trong có những thứ mà Lãnh Băng Sương đã đưa cho tôi, giống như usb và một ít vật dụng cá nhân của tôi, tôi sắp lại tất cả, trước khi rời khỏi văn phòng, tôi đặt chìa khóa văn phòng trên bàn làm việc, sau đó để cửa văn phòng tự động khóa trái.

Sau khi rời khỏi công ty, tôi mới phát hiện trong lòng mình còn một sợi dây ràng buộc, đó là linh vị của cha mẹ tôi vẫn còn ở nhà, cảnh tượng này rất giống như lần trước tôi bị bọn côn đồ đánh ở dưới cầu, tôi đã mang theo linh vị của cha mẹ đi cùng, lần này tôi cũng không thể bỏ lại, chỉ là lúc này hai người có ở nhà không? Mặc kệ có hay không, tôi nhất định phải trở về một chuyến, lúc này mình còn cái gì để quan tâm và sợ hãi đây? Tôi khởi động xe và lái về nhà một lần nữa…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyệnNuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật05-03-2024 11:34:25
Truyện ngẫu nhiên
Xã nhỏ hoan lạc (Update phần 3) - Hoan Phong
Thầy giáo môn văn (Update phần 11)