Đóng QC
TruyenSex3x.com > Truyện Sec > Nuôi sói trong nhà

Nuôi sói trong nhà

Phần 213

Lời nói của Tư Kiến đã giải tỏa không ít nghi hoặc trong lòng tôi, lại tăng thêm không ít nghi hoặc mới. Lúc trước nó đi nước ngoài là một tay Lãnh Băng Sương an bài, cũng là nàng phái người ở nước ngoài giám sát nó, vậy tại sao nó bị Omar tìm được? Hơn nữa ở nước ngoài còn được Omar huấn luyện lâu như vậy, tại sao nàng lại không biết? Nếu như nói trong thời gian ngắn không có phát hiện còn có thể lý giải, nhưng suốt nhiều năm, thủ hạ của nàng cũng không có phát hiện sao? Trong lòng tôi trước đó đối với nàng có hoài nghi, cuối cùng đều bị nội tâm mình phủ định, trong lòng tôi vẫn không ngừng cảnh cáo bản thân, ngàn vạn lần không nên hoài nghi nàng, hiện tại mối nghi hoặc này vẫn giải thích không thông.


“Lúc trước phái người ở nước ngoài bảo hộ và giám thị Tư Kiến, là em an bài Tiểu Đao đi làm, chuyện nó ở nước ngoài bị Omar huấn luyện, em… Em thật sự không biết? Đây là lỗi của em!” Có lẽ đoán được nghi hoặc trong lòng tôi, Lãnh Băng Sương chủ động mở miệng giải thích, trong mắt mang theo một tia áy náy.

“Đúng vậy, khi đó Tiểu Đao đã âm thầm bảo vệ tôi, cũng là sau khi Omar tìm được tôi, ông ấy mới nhân cơ hội tìm được mẹ tôi, ông ấy cũng đã nói chuyện với tôi, vì không muốn đả thảo kinh xà làm thương tổn đến mẹ tôi, ông ấy phải giấu dì Sương. Dựa theo lời nói của ông ấy, dì chỉ quan tâm đến tôi, những người khác dì không để ý tới, vạn nhất để cho dì biết, vì an toàn của ông, dì sẽ không do dự hy sinh bất cứ ai, kể cả tôi, cho nên chuyện này quả thật dì không biết, mà ông ấy cũng một mực giúp chúng tôi che giấu…” Lãnh Băng Sương vừa dứt lời, Tư Kiến liền giải thích.

Nếu lúc đó người giám thị Tư Kiến ở nước ngoài thật sự là Tiểu Đao, vậy tất cả những chuyện này ngược lại đã giải thích được. Bây giờ tôi không biết có nên tin lời Tư Kiến không, có nên tin toàn bộ hay không? Hay chỉ nên tin một nửa? Muốn tôi tin toàn bộ, tôi vẫn cần một lời giải thích thỏa đáng, cần chính Khả Hân giải thích, nếu như lời nói của hai người khớp với nhau, thì tôi có thể tin đại bộ phận, muốn tôi tin 100%, là không có khả năng. Không ai biết trước kia hai người có âm thầm giao dịch hay không, để phòng ngừa chuyện hôm nay xuất hiện.

Đột nhiên tôi phát giác mình rất buồn và trở nên đa nghi, không dám tin tưởng bất luận ai, nhất là Tư Kiến đã làm ô uế người vợ yêu quý của tôi. Tôi lại không thể báo thù, dù sao nó cũng là con của tôi và Phượng Quân, máu dày hơn nước.

Khả Hân đã phản bội tôi, phản bội hôn nhân của chúng tôi, mặc kệ vì nguyên nhân gì, cơ thể của nàng đã ô uế. Bây giờ tất cả mọi chuyện đều đẩy tôi phải tha thứ cho cô, cái loại rối ren này đã xảy ra với tôi, làm cho tôi rất khó xử, bản thân tôi vào lúc này thực sự có một số uất ức.

“Tại sao Omar lại phát hiện ra Phượng Quân giấu anh? Tại sao tung tích của anh bị lộ? Em đã điều tra chưa?” Vấn đề này tôi cũng muốn biết, bởi vì nó có liên quan đến một số chuyện, vấn đề này là tôi hỏi Lãnh Băng Sương, cũng là hỏi Tư Kiến.

“Bởi vì có nội gián, thủ hạ của em nhân số đông, khó tránh khỏi trường hợp bị người mua chuộc mà phản bội, chẳng qua em chưa bắt được tên nội gián này, yên tâm, em nhất định sẽ điều tra đến cùng chuyện này…” Lãnh Băng Sương có chút rối rắm nói, trong mắt mang theo áy náy, kiên định nhìn tôi.

“Dì Sương nói đúng, bên cạnh dì quả thật có nội gián, nội gián này là Omar mua chuộc, trước đó tôi cũng không biết, tuy rằng tôi và nội gián kia đều là quân cờ của hắn, tôi cũng không biết thân phận của hắn. Mãi cho đến khi Tiểu Đao vì cứu mẹ mà chết, trước khi chết ông ấy mới biết được nội gián này, có lẽ ngay cả ông ấy cũng không tin. Tên nội gián này chính là phó thủ của ông, cũng chính là chiến hữu sinh tử của ông, vào giờ khắc cuối cùng đã phản bội ông, vì vậy ông mới thất bại bảo vệ mẹ tôi và bị tra tấn thành thịt vụng…” Lúc này đột nhiên Tư Kiến lên tiếng, hai tay nắm chặt ly nước.

“Phụ tá của Tiểu Đao? Ý ngươi là… Tỳ Hưu? Sao có thể?” Nghe lời của Tư Kiến, trong mắt Lãnh Băng Sương xuất hiện kinh ngạc, thân thể run lên, mang theo vẽ không thể tin nói. Tôi rất ít khi thấy nàng không bình tĩnh như thế.

“Quả thật chính là người tên Tỳ Hưu kia, hắn là người duy nhất biết quan hệ giữa tôi, Tiểu Đao và mẹ. Ông ấy muốn giấu kế hoạch này, bảo vệ mẹ tôi, ông ấy nhất định phải có trợ thủ, người này chính là huynh đệ đáng tin cậy nhất của ông cộng thêm là chiến hữu. Năm đó sau khi ông bị dì Sương hồi về nước, ông đã lưu hắn lại giám thị bảo vệ tôi, chính vì hắn là nội gián, cho nên tôi đã bị Omar dễ dàng khống chế, đồng thời kế hoạch tiền kỳ cũng suôn sẻ như vậy.” Tư Kiến bình tĩnh nói, trong mắt mang theo cảm giác vô lực.

Tỳ Hưu, là mật danh của người đó, hắn là phó thủ của Tiểu Đao, trong số vệ sĩ của Lãnh Băng Sương, toàn bộ đều là cựu chiến binh, rất nhiều người trong số họ đều xuất thân bộ đội đặc chủng, trong đó Tiểu Đao cùng Tỳ Hưu, đều là mật danh mà hai người dùng khi phục vụ trong bộ đội đặc chủng. Sau khi gia nhập đội ngũ của nàng, vẫn tiếp tục sử dụng mật danh này. Bộ hạ của nàng cũng là mô phỏng theo quân sự hóa, bao gồm đội trưởng, phó đội trưởng v. V.

Thủ hạ của Lãnh Băng Sương có vài tiểu đội, Tiểu Đao là một trong những tiểu đội trưởng, mà Tỳ Hưu là đội phó, Tiểu Đao là một trong những đội trưởng nàng tín nhiệm nhất, lần này tôi trở lại Trung Quốc, phụ trách tiểu đội bảo vệ của tôi, thật không ngờ, đã trúng bẫy của Omar.

“Sau khi nhận được tin tức ông muốn trở lại Trung Quốc, Tỳ Hưu chuyển tin cho Omar, người của hắn đã sớm đến bắt tôi và mẹ Hân đi, sau đó ở nhà đợi, muốn bắt ông luôn. Chỉ là họ không ngờ, thời khắc cuối cùng bị Tiểu Đao ngăn lại, bởi vì mẹ tôi đã lén gửi tin cho ông, tình thế cấp bách, lúc đó mẹ không có che giấu kỷ, kết quả bị Omar phát hiện, hắn không có động tác, chờ ông ta và mẹ hợp tác cứu ông, mới hành động. Mẹ đã nói với tôi, đáng tiếc cuối cùng không thành công cứu được ông, nếu lúc đó mẹ không truyền tin cho Tiểu Đao, đợi Tiểu Đao và Tỳ Hưu lên lầu, những tùy tùng khác thì chờ ở dưới lầu, như vậy Tỳ Hưu lên lầu sẽ đâm lén Tiểu Đao, sau đó bắt cóc ông. Tỳ Hưu sẽ xuống lầu dùng thân phận đội phó để đánh lạc hướng những thuộc hạ đó, như vậy có thể rất thuận lợi bắt ông, kế hoạch này cũng là sau này mẹ tôi nói cho tôi biết. Nói chung, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của Omar. Bây giờ mọi thứ đã kết thúc, mẹ tôi đã mất, cuối cùng tôi cũng không cứu bà. Ông có biết không? Tôi hy vọng người chết là ông chứ không phải mẹ tôi! Tôi, ông, mẹ Hân, bao gồm cả thế giới này, đều nợ mẹ tôi…” Tư Kiến nói rất nhiều rất nhiều, cũng rất chi tiết, giống như chính mình đã trải nghiệm lịch sử của người thân, hết thảy đều hợp lý.

Chỉ là sự tình quá mức hợp lý, ngược lại làm cho tôi cảm thấy hoài nghi. Quá trình Tư Kiến nói chuyện, có thể nói là không bài bác vào đâu được, nhưng tại sao trong lòng tôi vẫn mơ hồ có cảm giác, nó vẫn còn giấu tôi cái gì.

“Anh còn muốn hỏi gì không?” Lúc này Lãnh Băng Sương có vẻ bồn chồn không bình tĩnh, Omar đã an bài nội gián trong đội ngũ của nàng, đã gieo một bóng ma trong mắt nàng, dẫn đến tất cả những điều này. Đối với sự tự tin của nàng, đây là giáng mạnh một đòn vào sự tự tin của nàng cho tới nay, là một đả kích cực lớn, tâm tình nàng có chút sa sút, ngữ khí đã không còn bình thản hỏi. Tựa hồ như nàng không muốn ở lại phòng bệnh này nữa, cũng không muốn tiếp tục nghe Tư Kiến nói, bởi vì những lời của nó nói, khiến cho nàng rất khó chịu, bởi vì nàng biết từ những lời của nó, nàng cứu tôi cũng đã hại tôi, mặc dù đó không phải là ý của nàng.

“Để cho nó ngủ thật tốt đi, chúng ta ra ngoài…” Tôi cảm nhận được cảm xúc của Lãnh Băng Sương nên nói với nàng.

Tôi và Lãnh Băng Sương đi tới cửa, Tư Kiến không nhìn chúng tôi, mà cúi đầu nhìn ly nước trong tay.

Ở hành lang bệnh viện, tôi vươn tay ra, đặt trước mặt Lãnh Băng Sương, nàng sửng sốt một lúc, vẫn lấy từ trong túi ra điếu thuốc lá 520, sau khi ở chung với tôi, nàng đã bỏ thuốc lá. Từ khi tôi về nước, mỗi lần nàng đến thăm tôi, tôi đều ngửi được mùi thuốc lá này trên người nàng, chẳng qua bị nước hoa che lấp, nhưng tôi vẫn phát hiện ra. Tôi biết nàng đã hút thuốc lại nhưng tôi không trách nàng, bởi vì chuyện của tôi, nàng đã hao tốn quá nhiều tinh lực, đồng thời cũng đã chịu rất nhiều áp lực. Bởi vì chuyện của chúng tôi, nàng cũng rất rối rắm, những thứ này tôi đều hiểu, giống như bây giờ, tôi cũng muốn hút thuốc vậy.

Tôi ngậm điếu thuốc trên miệng, Lãnh Băng Sương lấy bật lửa ra châm cho tôi. Tôi hít một hơi thật sâu, khói tràn vào lá phổi, như muốn đem cảm giác thiêu đốt trong ngực, theo làn khói phun ra, cũng cùng phun ra phiền muộn trong lòng.

Nicotine làm cho toàn thân tôi trong nháy mắt có chút tê, cũng làm cho tôi từ từ bình tĩnh lại…

… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://tuyensex3x.com

“Tư Kiến thật sự đã hết cách khôi phục sao?” Tôi biết khả năng này là tối thiểu, nhưng tôi vẫn hỏi.

“Biện pháp thì có, hiện tại có rất nhiều bộ phận trong cơ thể con người đều có thể cấy ghép, chuyện đó đương nhiên có thể làm được, tìm người hiến nội tạng cũng không phải là việc khó, ở nước ngoài cũng có trường hợp thành công.” Lãnh Băng Sương trầm ngâm một hồi nói. Sau khi nghe nàng nói, tôi mới nhớ trước đây kỳ thực đã từng đọc một bài báo tin tức, nói có một người đàn ông bởi vì tai nạn giao thông dương vật bị đứt lìa, sau đó có người hiến tặng, cấy ghép lên người anh ta, chỉ là nửa năm sau khi phẫu thuật thành công, người đàn ông kia lại đến bệnh viện, thỉnh cầu bác sĩ cắt bỏ dương vật vất vả mới cấy ghép được trên người anh ta. Bởi vì anh ta nói anh ta và vợ đều không thể tiếp nhận dương vật từ người khác. Hãy tưởng tượng dùng dương vật cấy ghép của người khác để xâm nhập vào vợ mình, cả anh ta và vợ đều không thể chấp nhận được!

“Chỉ là nó có tiếp nhận không?” Nghĩ đến nội dung của tin tức này, tôi không khỏi hỏi, cho dù có thể cấy ghép, nó sẽ đồng ý sao? Bất quá đây là biện pháp duy nhất, tuy rằng dương vật cấy ghép không phải là của nó, lại có thể làm cho nó khôi phục năng lực làm nam nhân, về sau cũng không ảnh hưởng đến kết hôn sinh con, bởi vì lời dặn của Phượng Quân, tôi hy vọng nó có thể thuận lợi đi hết cuộc đời mình, cho nên biện pháp này là biện pháp duy nhất. Chỉ cần có thể cắm vào nữ nhân, có thể xuất tinh mang thai, cũng coi như nối dõi tông đường Từ gia chúng tôi, cũng coi như cho Phượng Quân có một lời giải thích.

“Bác sĩ cũng nói với nó về đề nghị này, phản ứng của nó rất lớn, hoàn toàn không đồng ý, thậm chí còn nói thà chết chứ không chịu làm phẫu thuật, cho nên chúng tôi không đề cập tới nữa.” Lãnh Băng Sương thở dài nói, loại chuyện này phát sinh trên người chúng tôi, quả thật làm cho người ta rất đau đầu.

“Yên tâm đi, có cơ hội anh sẽ nói chuyện với nó, anh không tin một nam nhân nguyện ý làm thái giám, chờ sau một thời gian, nếu nó tiếp nhận hiện thực này, rất có thể nó sẽ đổi ý, chúng ta về thôi!” Sau khi vứt tàn thuốc đã cháy đến đầu lọc, tôi nói với Lãnh Băng Sương.

Trên đường trở về, Lãnh Băng Sương vẫn trầm mặc, mà trong lòng tôi thầm nghĩ có thể Khả Hân nhanh chóng tỉnh dậy. Chờ sau khi nàng tỉnh dậy, tôi còn rất nhiều chuyện muốn hỏi nàng, hy vọng lời nói của nàng có thể phù hợp với lời của Tư Kiến, để cho tôi có lòng tin lại với nàng.

Chỉ là tôi có một cảm giác, Lãnh Băng Sương bên cạnh tôi luôn luôn có vẻ u buồn. Về đến nhà, trong phòng vẫn có không ít người, tâm tình tôi vốn phiền não không khỏi càng thêm tệ hơn, lúc này điều tôi cần là sự yên tĩnh. Lãnh Băng Sương cảm nhận được tâm tình của tôi, phất phất tay chỉ để lại hai bác sĩ, những người khác đều đi xuống lầu. Vừa mới ở dưới lầu, tôi thấy mấy chiếc xe RV cỡ lớn, xem ra nàng đã chuẩn bị cho những người này.

“Anh đi xem Khả Hân…” Sau khi nói xong, tôi đi vào phòng Khả Hân, tiện tay đóng cửa lại, dùng hành vi này cho Lãnh Băng Sương biết đừng có quấy rầy tôi. Tôi muốn ở một mình với cô một lát, bởi vì quyết định của tôi không có thay đổi, mặc kệ nói như thế nào, vì Tiểu Cát, còn món nợ với Lãnh Băng Sương, tôi cũng không thể rời khỏi nàng, về phần Khả Hân phải từ từ nghĩ biện pháp.

Đáng tiếc đây là Trung Quốc, không cho phép nhiều vợ, nếu Khả Hân và Lãnh Băng Sương đều đồng ý, vậy thì chúng tôi sẽ nộp đơn xin nhập tịch ở một quốc gia cho phép chế độ đa thê, đây cũng không phải là không thể. Bất quá như vậy đối với hai người đều quá bất công, nếu đến lúc đó thực sự không còn cách nào khác thì điều này có thể là cách duy nhất, dù sao cũng không có bao nhiêu chuyện có thể được giải quyết một cách hoàn mỹ.

Nhìn gương mặt tái nhợt của Khả Hân, trong lòng tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn, nếu như cô tỉnh dậy, mình với cô quay lại với nhau, liệu tình cảm của mình đối với cô còn giống như trước kia không? Bất quá nói như thế nào thì chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này sẽ in trong tâm trí tôi suốt đời, đặc biệt là Tư Kiến, huấn luyện viên thể dục và mọi kiểu giao cấu với Omar sẽ quay vòng trong đầu tôi. Mỗi lần nghĩ đến những cảnh này, tôi đều cảm giác như mình ăn phải ruồi, cho dù sau này cùng cô ở chung, cô sẽ có cảm giác tôi xa cách cô, tình cảm như vậy còn cần phải duy trì sao?

Dù sao, tôi tin một trong những lời của Tư Kiến, đó là Khả Hân thực sự yêu tôi, chỉ có điều về mặt tình dục, tôi không thể thỏa mãn cô, có thể nói cô yêu tình dục của một người đàn ông mạnh mẽ, trái tim cô vẫn ở với tôi nhưng thể xác thì… Bây giờ chỉ hy vọng vào Lãnh Băng Sương có thể chữa khỏi cô, để cô sớm tỉnh dậy.

“Phòng thí nghiệm đang gấp rút nghiên cứu chế tạo, hơn nữa đã mời không ít chuyên gia nổi tiếng quốc tế, em tin rất nhanh sẽ có kết quả…” Sau khi tôi ra khỏi phòng, Lãnh Băng Sương vẫn chờ ở ngoài cửa, thấy tôi đi ra, nàng ôn nhu nói với tôi.

Trong hai ngày tiếp theo, mỗi ngày tôi đều ở nhà, Lãnh Băng Sương luôn tìm tôi nói chuyện, hơn nữa không ngừng bám lấy tôi, muốn tôi đi dạo với nàng. Nhưng lúc này tôi hoàn toàn không có một chút tâm tình để đi dạo, chỉ muốn yên lặng ở nhà, nghĩ đến Khả Hân sẽ tỉnh dậy và Tư Kiến sau đó, tôi liền đặc biệt rối rắm, trên môi đã mọc rất nhiều mụn nước, làm cho Lãnh Băng Sương sốt ruột trong lòng.

“Ông xã, phòng thí nghiệm đã truyền đến tin tức, kế hoạch trị liệu đã xác định, chờ vận chuyển thuốc tới đây, không tới vài ngày Khả Hân sẽ tỉnh dậy!” Hai ngày sau, tôi nằm trên giường, Lãnh Băng Sương nhận được một cuộc gọi điện thoại. Nàng mỉm cười, dường như rất vui vì có thể điều trị cho Khả Hân. Tôi thấy nụ cười của nàng rất gượng gạo.

Nghe được tin tức của Lãnh Băng Sương, trong lòng tôi không có vui mừng, ngược lại càng thêm nặng nề, Khả Hân sấp tỉnh dậy, bản thân tôi thủy chung phải đối mặt.

“Em yên tâm, vô luận ra sao anh cũng không rời khỏi em và Tiểu Cát, em là vợ của anh, điều này sẽ không thay đổi. Về phần Khả Hân, chờ sau này anh nghĩ biện pháp bù đắp cho cô!” Nhìn bộ dáng của Lãnh Băng Sương, tôi liền an ủi nàng, nhất định là nàng sợ Khả Hân thanh tỉnh, tôi sẽ rời khỏi nàng và Tiểu Cát, cho nên một lần nữa tôi lại tỏ thái độ cho nàng thấy.

“Ông xã, có câu nói này của anh là đủ rồi, ngày mai thuốc sẽ được vận chuyển bằng đường hàng không tới đây, nếu không có gì bất ngờ, ngày mốt Khả Hân sẽ tỉnh dậy!” Lãnh Băng Sương mỉm cười, lên giường ôm cánh tay tôi, vùi mặt lên người tôi, dùng mũi cọ cọ tay tôi nói.

“Ông xã…” Sau khi im lặng một hồi, Lãnh Băng Sương đột nhiên nói.

“Chuyện gì?” Tôi có chút nghi hoặc hỏi, mấy ngày nay Lãnh Băng Sương đều rất kỳ quái, có lẽ nàng quá khẩn trương.

“Ngày mai Tiểu Cát cũng tới đây, một nhà ba người chúng ta ra ngoài chơi được không? Đã lâu ba chúng ta không cùng nhau ra ngoài chơi…” Đột nhiên Lãnh Băng Sương ngẩng đầu vẻ mặt chờ mong nói.

Sau khi nghe yêu cầu của Lãnh Băng Sương, tôi im lặng, ngày mai thuốc sẽ được vận chuyển bằng đường hàng không, tôi hy vọng có thể ở nhà để xem bác sĩ chữa bệnh, nhưng xem có ích lợi gì? Tôi không thể giúp được gì nhiều, hơn nữa nhìn ánh mắt chờ mong của nàng, tôi thật sự không đành lòng cự tuyệt, tôi gật đầu, nhưng kỳ thật trong lòng vẫn không muốn, bất quá gặp lại Tiểu Cát, trong lòng tôi vẫn vô cùng chờ mong, có lẽ nhìn thấy nó, có thể làm cho tôi nhen nhóm hy vọng đối với cuộc sống một lần nữa.

“Ông x…”

“Thôi! Không sao, ôm anh ngủ đi!” Trong bóng đêm yên tĩnh, Lãnh Băng Sương ôm lấy tôi, không muốn buông ra…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyệnNuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật05-03-2024 11:34:25
Truyện ngẫu nhiên
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update phần 106)
Giám đốc chăn rau (Update phần 6)
Hương Tràm (Update phần 4) - David
Gieo trộm (Update phần 9)
Con ma mọc sừng (Update phần 13) - DeGiaMeGai
Bạn thân phản bội (Update phần 6)
Ngã ba sông (Update phần 18)
Ngã ba đường (Update phần 13)